ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 684

– Không sai đầu, thưa các ông, không phải là sai đâu! – Mitya lại sôi

lên, tuy rõ ràng là cơn giận bùng nổ ra đã làm chàng nguôi nguôi và càng nói
thì chàng càng dịu đi. – Các ông có thể không tin một kẻ phạm tội hay kẻ bị
cáo mà các ông đang hành hạ bằng những câu hỏi vặn vẹo, nhưng không tin
một con người nào hết sức cao quý, không tin những hứng khởi cao cả nhất
của tâm hồn (tôi dám lớn tiếng nói lên điều đó) thì không thể được! Các ông
không thể... thậm chí không có quyền không tin... nhưng...

Hãy lặng thinh, hỡi trái tim.
Hãy kiên nhẫn, cam chịu và lặng im!

Thế nào, tiếp tục chứ? – Chàng nói bằng giọng rầu rĩ.

– Tất nhiên rồi, xin ông cứ việc. – Nikolai Parfenovich đáp.

V

NỖI KHỔ TÂM THỨ BA

M

ặc dù Mitya nói năng cộc cằn, nhưng xem ra chàng cố không quên,

không bỏ sót một chi tiết nhỏ nào. Chàng kể lại việc chàng leo qua tường
vào vườn nhà bố ra sao, đi đến cửa sổ như thế nào, cuối cùng là mọi việc đã
xảy ra dưới cửa sổ. Chàng thuật lại một cách rõ ràng, chính xác, như khắc
họa, những tình cảm làm xáo động lòng chàng vào khoảnh khắc ấy trong
vườn, khi chàng nôn nóng muốn biết Grushenka có trong phòng của bố hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.