ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 828

chính, tôi không được quên điều chính yếu. Xin anh hãy nhắc nhở tôi, hễ tôi
bắt đầu nói thì anh hãy bảo: “Cái chính là gì?” A, bây giờ làm sao tôi biết
được cái gì là cái chính! Từ khi Liza rút lại lời hứa lấy anh thì chắc hẳn anh
hiểu đấy chỉ là sự tưởng tượng nghịch ngợm, trẻ con của một con bé ốm đau
ngồi mãi trong ghế bành – ơn nhờ Chúa, bây giờ nó đi lại được rồi. Cái ông
bác sĩ mới mà Katya mời ở Moskva về vì ông anh bất hạnh của anh mà ngày
mai... Nói gì đến ngày mai kia chứ! Cứ nghĩ đến chuyện ngày mai là tôi chết
lặng cả người đi rồi! Chủ yếu là do tò mò... Tóm lại, ông bác sĩ ấy hôm qua
đã đến nhà tôi và thăm bệnh cho Liza... Tôi trả cho ông ấy năm mươi rúp
một lần thăm bệnh. Nhưng đấy chưa phải là điều tôi muốn nói, vẫn chưa
phải là điều tôi muốn nói... Tôi lại lẫn lộn rồi. Tôi vội vã. Tại sao tôi vội vã?
Tôi không biết: bây giờ tôi không còn biết nữa. Với tôi bây giờ tất cả rối
tung lên. Tôi sợ anh sẽ chán đến mức đứng phắt dậy bỏ tôi mà đi mất thôi.
Trời ơi! Sao chúng ta cứ ngồi suông thế này, trước hết là dùng cà phê, Yulia,
Glafira, cà phê!

Alyosha vội vã cảm ơn và tuyên bố rằng anh vừa uống cà phê rồi.

– Uống với ai?

– Ở nhà Agrafena Alexandrovna.

– À... cái con ấy! Chà chà, chính nó làm hại tất cả mọi người, nhưng tôi

cũng chẳng biết nữa, nghe nói nó đã trở nên thánh thiện, nhưng muộn mất
rồi. Trước kia ả được như vậy thì tốt, chứ bây giờ thì có ích lợi gì? Hãy yên
lặng, yên lặng, Alexey Fyodorovich, bởi vì tôi muốn nói nhiều đến mức xem
ra tôi sẽ chẳng nói được gì cả. Vụ xử án ghê gớm ấy... Nhất định tôi sẽ đến,
tôi đang chuẩn bị, người ta sẽ đưa tôi đến trong chiếc ghế bành, tôi có thể
ngồi được, sẽ có người kèm bên cạnh tôi, anh biết đấy, tôi cũng là nhân
chứng mà. Phải tuyên thệ đấy nhỉ, đúng không?

– Đúng, nhưng tôi nghĩ rằng chắc bà không đến dự được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.