ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 91

Khuôn mặt nhỏ nhắn, dễ thương, tươi cười của Liza bỗng trở nên

nghiêm trang. Cô nhỏm dậy trong ghế bành, ráng hết sức trong chừng mực
có thể được, và nhìn trưởng lão, chắp hai tay lại, nhưng cô không nén nổi và
phá lên cười...

– Con cười anh ấy, cười anh ấy! – Cô trỏ Alyosha với vẻ phụng phịu trẻ

con vì mình không nén được và đã cười phá lên. Lúc ấy ai nhìn Alyosha
đứng sau trưởng lão, cách chừng một bước, thì sẽ thấy mặt anh đỏ lên, hai
má phút chốc ửng hồng. Mắt anh long lanh và anh cúi nhìn xuống.

– Nó có một việc nhờ anh, Alexey Fyodorovich ạ... Sức khỏe anh thế

nào? – Bà mẹ đột nhiên nói với Alexey và chìa cho anh bàn tay nhỏ nhắn
đeo găng nom rất thanh nhã. Trưởng lão quay lại chăm chú nhìn Alyosha.
Anh tới gần Liza, mỉm cười ngượng ngập một cách hơi kỳ lạ, chìa tay ra cho
cô. Liza giữ vẻ mặt nghiêm trang.

– Katerina Ivanovna nhờ tôi chuyển cho anh cái này. – Cô đưa cho anh

một lá thư nhỏ. – Chị ấy thiết tha mời anh đến chơi càng sớm càng hay, anh
đừng để chị ấy thất vọng, thể nào cũng đến đấy nhé.

– Chị ấy mời tôi đến? Mời tôi đến nhà... để làm gì nhỉ? – Alyosha lẩm

bẩm, hết sức ngạc nhiên. Mặt anh bỗng lộ vẻ lo ngại.

– Ồ, đấy là vì Dmitri Fyodorovich và... về tất cả những chuyện mới xảy

ra gần đây. – Bà mẹ giải thích qua quít. – Katerina Ivanovna hiện giờ đã có
quyết định... nhưng muốn dứt khoát thì chị ấy nhất thiết phải gặp anh... Để
làm gì ư? Cố nhiên là tôi không biết, nhưng chị ấy mong anh đến càng sớm
càng tốt. Và anh sẽ đến, hẳn là anh sẽ đến, tình cảm Cơ Đốc buộc anh phải
làm như thế.

– Tôi mới gặp chị ấy có một lần. – Alyosha nói tiếp, vẫn băn khoăn như

trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.