ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 939

Chưa đủ: cho dù thời kỳ ấy sẽ không bao giờ đến, nhưng bởi vì dù sao cũng
không có Chúa Trời và sự bất tử thì con người mới được phép trở thành con
người-Chúa Trời, cho dù cả thế giới chỉ có một người như vậy, và cố nhiên
với chức tước mới, người đó thảnh thơi vượt qua mọi trở ngại đạo đức trước
kia của con người nô lệ trước kia, nếu cần. Với Chúa Trời thì không có luật
lệ nào cả! Chúa Trời ở đâu thì đấy là chỗ của Ngài. Tôi ở đâu thì đấy là vị trí
thứ nhất... “Được phép làm tất cả”, có thế thôi! Tất cả những điều đó nghe
hay lắm; có điều muốn bịp bợm thì còn cần gì đến sự phê chuẩn của chân lý
nữa nhỉ? Những người Nga hiện đại của chúng ta là như thế đấy: không có
sự phê chuẩn thì không dám bịp bợm, họ quá yêu chân lý...

Khách nói, rõ ràng say mê sự hùng biện của mình, mỗi lúc một cất cao

giọng và giễu cợt nhìn chù nhân. Nhưng y không kịp nói hết: Ivan vồ lấy cái
cốc trên bàn và thẳng cánh ném vào diễn giả.

Ah, mais c'est bête enfin!

[170]

– Người kia kêu lên, bật dậy khỏi đi văng

và dùng ngón tay phẩy những giọt nước trà. – Anh ta nhớ đến lọ mực của
Luther! Bản thân anh ta coi tôi là giấc mơ và ném cái cốc vào giấc mơ! Ấy
là kiểu đàn bà! Thì tôi đã ngờ rằng anh ta chỉ giả vờ bịt tai, nhưng vẫn
nghe...

Ở cửa sổ có tiếng gõ cương quyết và dai dẳng. Ivan Fyodorovich bật

dậy khỏi đi văng.

– Nghe thấy chứ, ra mở cửa đi. – Khách kêu lên. – Đấy là chú em

Alyosha của cậu đến, có tin lạ hoàn toàn bất ngờ đấy, tôi bảo cậu mà!

– Im đi, thằng lừa dối, ta biết từ trước ngươi rằng đó là Alyosha, ta linh

cảm thấy nó, cố nhiên không phải vô cớ mà nó tới, nó tới là có “tin tức”! –
Ivan kêu lên như điên.

– Ra mở cửa, mở cửa cho chú ấy. Trời đang bão tuyết, mà đấy là em

ruột cậu. Monsieur, sait-il le temps qu’il fait? C'est à ne pas mettre un chien
dehors.

[171]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.