ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 941

V

ào nhà, Alyosha cho Ivan biết rằng cách đây hơn một giờ, Maria

Kondratievna chạy đến nhà anh và báo tin Smerdyakov vừa tự tử. “Tôi vào
chỗ anh ta để dọn ấm samovar, còn anh ta lủng lẳng trên một cái đinh.”
Alyosha hỏi: “Chị đã báo với nhà chức trách chưa?”, chị ta trả lời rằng chưa,
“tôi đi thẳng đến anh là người đầu tiên và suốt dọc đường tôi chạy.” Chị ta
như mất trí, vừa kể với Alyosha vừa run như tàu lá. Khi Alyosha cùng với
chị ta chạy về nhà thì thấy Smerdyakov vẫn còn treo lủng lẳng. Trên bàn
một mảnh giấy: “Tôi tự ý chấm dứt đời tôi. Đừng buộc tội ai cả.” Alyosha
để nguyên mảnh giấy đó trên bàn và đến thẳng cảnh sát trưởng, khai rõ hết,
“từ nơi ấy tôi đến thẳng đây” – Alyosha kết luận, chăm chú nhìn vào mặt
Ivan. Và suốt thời gian kể chuyện, anh không rời mắt khỏi anh mình, tuồng
như vẻ mặt Ivan có điều gì khiến anh rất đỗi sửng sốt.

– Anh ạ, – Alyosha thốt kêu lên, – đúng là anh ốm nặng lắm rồi! Anh

nhìn mà tuồng như không hiểu tôi nói gì.

– Chú tới là rất hay. – Ivan trầm ngâm thốt lên và như thể hoàn toàn

không nghe thấy tiếng kêu của Alyosha. – Thì tôi cũng biết rằng nó đã treo
cổ.

– Ai cho biết?

– Chẳng rõ là ai. Nhưng tôi biết. Tôi có biết không nhỉ? Phải, nó đã nói

với tôi. Nó vừa nói với tôi xong...

Ivan đứng giữa phòng và nói, vẫn trầm ngâm như thế, nhìn xuống đất.

là ai? – Alyosha hỏi, bất giác nhìn xung quanh.

– Nó lỉnh rồi.

Ivan ngẩng đầu lên và mỉm cười dịu dàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.