ANH EM SƯ TỬ TÂM - Trang 109

Đó là ngày đau buồn trong Thung lũng Bông hồng Dại. Ai ai cũng đau
buồn. Tất cả, trừ bọn lính của Tengil. Ngược lại, chúng rất thích thú mỗi
khi Tengii đến Thung lũng Bông hồng Dại, vì khi đó hắn thường cho chúng
ăn tiệc. Máu của con người khốn khổ bị giết trên sân làng còn chưa kịp
khô, chúng đã đem đến đó một thùng bia khổng lồ, quay lợn trên những
chiếc xiên cho mùi thịt lợn bay khắp Thung lũng Bông hồng Dại, rồi tất cả
đám lính Tengil ăn uống, nhậu nhẹt, khoác lác về Tengil, kẻ đã cho chúng
biết bao nhiêu thứ.

- Những cái lũ ăn cướp ấy, chúng ăn thịt lợn của Thung lũng Bông hồng
Dại đấy chứ và chúng uống bia của Thung lũng Bông hồng Dại đấy chứ. -
ông Mathias nói.

Bản thân Tengil không dự tiệc. Khi hắn làm xong cái việc chỉ ngón tay, hắn
ta sang sông quay về.

- Lúc này, chắc hắn ta đang ngồi mãn nguyện trong lâu đài, nghĩ rằng hắn
đã làm cho cả Thung lũng Bông hồng Dại kinh hoàng, - Jonathan nói trên
đường về nhà. - Chắc hắn ta cho rằng ở đây không còn gì khác ngoài những
người nô lệ hoảng sợ.

- Nhưng hắn ta đã nhầm, - ông Mathias nói tiếp. - Điều mà thằng Tengii đó
không hiểu, đó là nó không bao giờ khuất phục được những người đang
chiến đấu vì tự do và sát cánh với nhau, như chúng ta hiện nay.

Chúng tôi đi ngang qua một ngôi nhà nhỏ có những cây táo bao quanh, và
ông Mathias nói:

- Đây là nhà của người bị giết hồi nãy.

Một người phụ nữ đang ngồi trên bậc cửa. Tôi nhận ra bác ấy từ ngoài sân
làng, và còn nhớ bác ấy đã hét lên như thế nào khi Tengil chỉ tay vào chồng
bác. Bây giờ, bác đang ngồi đó, tay cầm chiếc kéo đang cắt đi mớ tóc dài
của bác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.