ANH EM SƯ TỬ TÂM - Trang 151

- Orvar của Thung lũng Bông hồng Dại, chuẩn bị sẵn sàng đi, - tên lính
Tengil nói. - Chỉ giây lát nữa, nhà ngươi sẽ bị đưa đến chỗ Katla. Đội áp tải
đen đang trên đường đến đây rồi.

Dưới ánh sáng của ngọn đèn bão, chúng tôi có thể thấy một chiếc cũi lớn
làm bằng những súc gỗ rắn chắc, và chúng tôi cũng thấy trong chiếc cũi đó,
Orvar đang bị nhốt như một con vật.

Tên lính Tengil đặt cây đèn bão xuống đất, cạnh cũi.

- Cho mày được có cây đèn này trong giờ phút cuối cùng. Vì lòng nhân từ,
ngài Tengil đã quyết định như vậy, để mày được quen lại với ánh sáng và
có thể nhìn thấy Katla khi mày gặp nó; tao chắc mày muốn được như vậy.

Hắn cười nhạt và biến ra khỏi cổng, đóng rầm cánh cổng lại phía sau hắn.

Ngay tức khắc, chúng tôi đã đến bên chiếc cũi và Orvar, và dưới ánh sáng
của ngọn đèn bão, chúng tôi nhìn thấy chú, một bóng hình tiều tụy, khi chú
ấy khó có thể di chuyển được, mà phải lết ra song cũi, với tay về phía
chúng tôi qua những thanh gỗ.

- Jonathan Tim Sư tử, - chú nói. - Khi còn ở nhà trong Thung lũng Bông
hồng Dại, chú đã nghe nói nhiều về cháu. Và giờ đây, cháu đã tới được đây.

- Vâng, giờ đây, cháu đã tới được đây, - Jonathan nói, và rồi tôi cũng nghe
thấy anh rên lên vì thương Orvar và thân hình tiều tụy của chú. Nhưng anh
rút phắt con dao con từ thắt lưng ra và bắt đầu chặt khung cũi.

- Làm đi, Qui Ròn! Giúp anh một tay đi nào! - Anh nói, và tôi cũng dùng
dao con của tôi để chặt, nhưng chúng tôi làm được cái gì bằng hai con dao
cơ chứ? Chúng tôi cần phải có môt chiếc rìu và một chiếc cưa.

Nhưng chúng tôi cứ chặt như vậy bằng dao đến khi tay bật máu. Chúng tôi
vừa chặt vừa khóc vì biết rằng mình đã đến chậm. Orvar cũng biết vậy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.