ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 36

theo Hình Dục hơn một năm rồi, bố mua cho cô một đôi giày hàng hiệu cô
cũng không đi, nhưng lại rất yêu quý chăm chút cho đôi giày này, đánh
đánh giặt giặt, bạn bè đều đặt cho cô biệt hiệu “công chúa giày trắng” với
hàm ý chê cô quê mùa. Thực ra Hình Khải rất ghét nghe bạn bè gọi cô như
thế, vì dù sao bây giờ cô cũng đã mang họ Hình.

Nghĩ đến đây, Hình Khải giơ chân đá đôi giày trắng ra cửa, ném vào

xe rác cùng với túi rác.

Xe rác đi chưa được bao xa thì Hình Dục tay cầm túi kem quay lại.

Vừa vào cửa cô đã chạy vội vào bếp, sợ kem tan hết.

Cất kem xong, Hình Dục lại bắt đầu rửa bát, sau khi đứng ở bếp hơn

nửa tiếng đồng hồ, cô mới lấy một chiếc kem đi ra phòng khách.

“Tiểu Dục, ra lấy thư chuyển phát nhanh.” Anh lính cần vụ đứng

ngoài cửa gọi.

Hình Dục đáp một tiếng, khi cô mở cửa ra cũng là lúc phát hiện đôi

giày trắng đã biến mất.

“Bing bang” một tiếng, Hình Dục đẩy bật cửa phòng Hình Khải.

Hình Khải giật thót mình, không kịp giấu quyển sách trên tay.

“Cô bị điên à?” Anh tức tối bật người ngồi dậy.

“Đôi giày thể thao của em đâu?” Vẻ mặt Hình Dục vẫn bình tĩnh,

nhưng giọng nói run run.

Hình Khải thấy khóe mắt cô hơi đỏ, lòng thoáng lo lắng, lại nằm

xuống gối tiếp tục xem tạp chí.

Hình Dục đi hai ba bước tới trước mặt anh, giật tờ tạp chí trên tay anh

ném xuống nền, nắm đấm của Hình Khải vừa vung lên thì phát hiện mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.