ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 99

“Được! Chẳng phải con vẫn luôn muốn tự mình lái xe sao? Bố sẽ tặng

con một chiếc, ha ha ha!”

“…” Hình Khải nhất thời cảm thấy không thể hiểu được, nhớ lần đầu

tiên khi anh đề cập tới chuyện này, đã bị bố lôi ra đánh cho một trận, giờ
chỉ vì thành tích của một kỳ thi, sao có thể khiến bố vui tới mức này?

Có điều nghĩ thì nghĩ thế thôi, chứ cảm giác được tự lái xe nhất định

rất tuyệt. Anh nâng cốc, mặt mày hớn hở nói: “Nếu bố đã hào phóng như
thế, con sẽ tiếp tục phát huy và duy trì thành tích này. Cạn!”

Hình Phục Quốc cười gật đầu: “Có chí khí! Bố sớm đã biết con trai

thông minh hơn người mà! Nào nào, hôm nay hai bố con mình phải uống
một ly mới được!” Nói rồi ông rót cho Hình Khải một chén rượu trắng, con
trai giỏi giang, ông cũng nở mày nở mặt.

Hình Khải sớm đã nếm qua vị rượu từ lâu, chỉ là ở trước mặt bố phải

vờ ngoan ngoãn, nếu bố đã có lời như thế, anh lập tức mang hai chiếc ly
tới, mở nắp chai rượu Mao Đài, rót đầy hai ly: “Muốn uống phải uống cho
thoải mái, hôm nay con sẽ uống hết mình với bố.”

Hình Phục Quốc sững người lại, rồi cười độ lượng: “Được! Để bố xem

xem tửu lượng của con trai thế nào?”

Thế là hai người nâng cốc cụng ly, trong nháy mắt không khí bắt đầu

nóng lên.

Hình Dục cúi đầu lặng lẽ ăn cơm, nhìn ly rượu cứ đầy rồi lại rỗng,

rỗng rồi lại đầy, cảm thấy lo lắng cho sức khỏe của hai người, cô đứng dậy,
gắp thức ăn vào bát cho cả hai.

Hình Phục Quốc nhìn bộ dạng ngoan hiền của Hình Dục, bật ngón tay

cái lên, nói với cô: “Đúng là một cô gái ngoan, chú Hình đã không nhìn
nhầm người!” Ông nhấp một hớp rượu, rồi nói: “Tiểu Khải, đối xử với Tiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.