ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG - Trang 248

Dương Gia Cửu bước từ trên tầng xuống, giống quý tộc ở thế kỷ mười

mấy, anh dừng bước trước mặt Tống Như, nở nụ cười dịu dàng, nắm tay
Tồn Như: "Anh vẫn luôn đợi em."

"Chẳng phải anh nói còn có chuyện phải làm, tối mới về được sao?"

Tống Như nghiêng đầu ôm cánh tay anh giống như làm nũng: "Chỉ có điều
như vậy càng tốt, em có thể ở bên cạnh anh lâu hơn một chút."

"Cả đời này em phải luôn ở bên cạnh anh, không phải chỉ một đêm

nay..."

Trọng điểm trong câu nói của anh hoàn toàn đặt vào chữ một đêm này,

Tống Như nở nụ cười quyến rũ, cùng Dương Gia Cửu sánh vai đi vào cánh
cửa chính của biệt thự.

Tiếp sau đó có người giúp việc đi về phía chị Hy và Tiêu Dĩnh: "Cậu chủ

đã sắp xếp phòng cho hai cô rồi, mời hai người đi theo tôi."

"Không nghĩ tới ngay cả chúng ta cũng được đãi ngộ tốt như vậy!" Tiêu

Dĩnh hâm mộ nói: "Tống Như quá hạnh phúc rồi, mắt tên Bùi Lạc Phong
kia đúng là bị mù mà."

"Đừng nhắc đến tên người đàn ông cặn bã đó ở đây, sẽ làm ảnh hưởng

đến tâm trạng của Tống Như."

Chị Hy biết trong lòng Tống Như hoàn toàn đã không còn bóng dáng của

Bùi Lạc Phong nữa, thế nhưng khi nghe thấy cái tên mình chướng mắt,
chắc chắn sẽ cảm thấy rất khó chịu.

Tiêu Dĩnh nghiêm túc gật đầu: "Qua ngày hôm nay, hành động của hai

người bọn họ quá ngu ngốc, em sẽ không nhắc lại nữa."

Trong biệt thự, Tống Như đang mặc đồ ngủ bằng lụa, ngồi trên thảm đọc

tạp chí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.