ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 133

- Cứ đi theo cảm cảm xúc của mình ấy, sư huynh. Viết ra những gì anh

cảm nhận được một cách chân thực là được.

Mấy giọt mưa không rõ từ đâu tới đã rơi lộp bộp trên trang giấy thấm

ướt thành từng vòng tròn rộng. Tiếng mưa nhanh chóng vang lên khắp xung
quanh.

Đường Hựu Đình và Minh Vi vội vàng thu dọn đồ quay vào phòng

học.

- Cô có mang ô đi không? – Đường Hựu Đình hỏi.

Minh Vi lắc đầu:

- Nhưng ký túc xá ở gần đây, tôi chạy về cũng được.

- Muốn ốm à? – Đường Hựu Đình càu nhàu. – Mưa cũng không lớn

lắm, đợi một lát tạnh rồi về.

Minh Vi ôm cặp sách đi theo sau Đường Hựu Đình xuống sảnh tầng

một.

Gió đêm mang theo những hạt mưa li ti ùa vào qua cánh cửa mở rộng

khiến cả một khoảng không rộng lớn tràn ngập hơi lạnh. Minh Vi rùng
mình nghĩ, đây có lẽ là cơn mưa cuối cùng của mùa thu năm nay, nhiệt độ
giảm thêm nữa thế nào cũng có tuyết rơi.

Từ lúc đi xuống cầu thang Đường Hựu Đình vẫn im lặng, anh đứng

tựa lưng vào tường, mắt nhắm nghiền, trông sác mặt bình thản nhưng có
chút hơi cô tịnh. Không khó nhận thấy Hựu Đình vẫn còn buồn vì chuyện
xảy ra hồi sáng, những lời viết do bài hát hẳn cũng liên quan đến chuyện
đau lòng đã qua, nhất thời chưa thể hồi phục ngay được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.