ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 167

-Ngày anh và Minh Vi kết hôn anh cũng đã nói với em một lần rồi,

bảo em đừng đợi anh nữa.

-Anh nói không đợi thì em sẽ không đợi sao? –Giọng Chân Tích chợt

trở nên nhọn hoắt.

Những vị khách ngồi xung quanh lần lượt quay đầu lại.

Cố Thành Quân xua tay tỏ ý ngăn tiếp viên trưởng của nhà hàng khi

đó đang định đi tới rót thêm rượu vào ly cho Chân Tích.

-Chân Tích, tình cảm em dành cho anh, giờ đây đúng là anh không có

cách nào báo đáp lại. Chúng ta từng có một quá khứ trong sáng và tươi đẹp,
nhưng giữa chúng ta đã có quá nhiều chuyện. Quả thực chúng ta đã không
có cách nào quay lại được nữa.

Chân Tích ngồi thần ra, thấp giọng nói:

-Hồi đó anh đã từng nói với em, anh đã thề với em rằng anh sẽ không

bao giờ yêu cô ta.

Cố Thành Quân trở nên trầm mặc.

Chân Tích nhìn vào anh trối chết:

-Anh đã yêu cô ta thật lòng đúng không? Anh đã thực sự cảm động

đúng không? Anh đã nhận ra điều đó từ khi nào? Trước hay sau khi cô ta
chết?

Chiếc dao trên tay Cố Thành Quân miết xuống chiếc đĩa ăn tạo nên

một âm thanh chói tai.

Chân Tích bắt đầu cười giễu cợt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.