ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 168

-Sau khi chết, có đúng không, đúng không? Khi người đã chết rồi, anh

mới nhận ra những điểm tốt của cô ta. Bất kể trước đây cô ta có làm những
chuyện quá đáng, tất cả cũng tiêu tan đi cùng cái chết của cô ta. Từ lúc đó
trở đi, anh chỉ nhớ rằng cô ta đã chết tốt đẹp biết bao, còn quên đi hết
những chuyện cô ta đã dùng thủ đoạn bỉ ổi xấu xa nào để chia rẽ chúng ta
ngày trước!

Cố Thành Quân đặt dao dĩa xuống, cầm khăn ăn lên lau miệng.

-Người sống làm sao so với người chết? –Chân Tích tiếp tục mỉa mai.

–Người sống sẽ phạm sai lầm, còn người chết sẽ được tô vẽ, làm đẹp không
ngừng trong kí ức của anh, tới khi trở nên hoàn hảo không tỳ vết, Trương
Minh Vi nhiệt tình thẳng thắn, Trương Minh Vi có tình yêu sâu sắc với anh.
. .

-Chân Tích. –Cố Thành Quân nhướn mày lên nhìn, trên khóe môi

loáng thoáng có nét cười nhưng giọng nói lạnh như băng. –Đừng có dùng
giọng điệu ấy để nhắc đến Minh Vi, như vậy hơi xấc láo với cô ấy.

Sống lưng Chân Tích lạnh toát, lời đang nói bỗng tắc nghẹn lại giữa

chừng, cuối cùng bất lực cười cay đắng:

-Em đã sớm biết thế nào cũng có ngày này. Song em vẫn ngốc nghếch

đến vậy, cố tin mà không chịu tỉnh ngộ, sau khi tốt nghiệp lại còn đầu quân
cho Vĩnh Thành, vẫn bám theo từng bước chân anh cho đến bây giờ.

Cố Thành Quân chỉ nói một câu đơn giản:

-Đây không phải là lỗi của bất kì ai.

Chân Tích cười khẩy:

-Anh nói nghe nhẹ nhàng thế. Chẳng phải hai chúng ta là người hiểu

rõ nhất tại sao Minh Vi lại chết hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.