ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 315

Châu thì ở New York, không kịp quay về.

Đường Hựu Đình gật đầu với vẻ không quan tâm.

- Còn cậu thì sao, gần đây vẫn ổn chứ?

- À, vẫn ổn. – Diêu Cánh chợt nhớ ra, lấy một tấm danh thiếp đưa cho

Đường Hựu Đình. – Phòng thu âm trước kia của mình giờ đã hợp nhất với
một phòng khác, thêm một người làm chung cũng thấy phiền phức, tuy
nhiên việc làm ăn lại khá hơn. Đương nhiên là không theo kịp cậu rồi,
Đường thiếu gia, Đường Thiên Vương.

- Thiên vương cái mông ấy. – Đường Hựu Đình cầm lấy tấm danh

thiếp. – Mình ra xe trước đợi cậu ngoài đó.

Diêu Cánh gật đầu. Đường Hựu Đình sải bước trên con đường nhỏ

phủ kín hoa, đi như chạy trốn, cái bóng cao gầy nhanh chóng biến mất sau
lùm cây rậm rạp của nghĩa trang.

“Tính tình vẫn kì cục y như vậy”. Diêu Cánh cười ngất, nhìn vào tấm

ảnh Triệu Thừa Trác nói, “Cậu thì sao hả? Vẫn ổn đấy chứ? Hai năm qua
rồi, cậu cũng nên đầu thai rồi đấy. Ôi trời, thời gian trôi nhanh quá. Trước
đây thường nghĩ nếu như ban nhạc có giải tán chắc đó phải là ngày tận thế.
Bây giờ mới thấy chịu đựng một chút rồi cũng qua đi thôi. Nếu như cậu
không chết biết đâu cũng sẽ vượt qua được ấy chứ”.

Lửa trong bồn dần tắt. Gió núi thổi tới, tro tàn bay tứ phía, giống như

linh hồn bị gió cuốn lên không trung trống trải hư vô.

“Cậu cũng rất lo cho gã Hựu Đình đó đúng không?”, Diêu Cánh dùng

hương để châm điếu thuốc vừa cướp được của Hựu Đình, “Yên tâm đi,
mình sẽ thay cậu để mắt đến cậu ta, không để cho cậu ta lại làm loạn nữa.
Đời người không có chướng ngại nào là không vượt qua được. Cậu hãy yên
nghỉ đi, sau này chúng mình đều sẽ đem vợ con đến đây thăm cậu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.