ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 394

- Phụ nữ nhìn đàn ông quả là khác với đàn ông nhìn nhìn nhận đàn

ông. –Cố Thành Quân cười nói.

Minh Vi nhìn nụ cười quen thuộc trên mặt Cố Thành Quân, nụ cười

mà năm đó cô đã say đắm không sao dứt nổi, một nỗi đắng cay và oán hận
lại trào dâng trong lòng. Cô mím môi, nở nụ cười duyên dáng, nói một cách
ngoan ngoãn và dịu dàng:

- Sao lại thế được ạ? Bất kể là phụ nữ hay đàn ông thì trong mắt họ,

thầy Cố cũng vẫn là một nhân vật có sức hấp dẫn, hoàn hảo không khiếm
khuyết nhất mà.

Câu nịnh hót đơn giản đó nhưng lại hữu hiệu với Cố Thành Quân.

- Em quá khen rồi.

- Ngay cả là lời tâng bốc nhưng thực sự là như vậy mà. –Minh Vi thấy

cơ hội đến bèn tung ra con át chủ bài. –Lấy được người đàn ông như thầy
quả là điều hạnh phúc nhất trên đời của một người phụ nữ. Ngưỡng mộ phu
nhân của thầy quá.

Nụ cười của Cố Thành Quân vụt tắt. Khóe miệng hơi mấp máy, anh

nói một cách lạnh lùng mà cay đắng:

- Em thì biết gì? Cô ấy hạnh phúc ư?

Minh Vi tỏ ra ngây thơ.

- Dù không được sống cùng thầy đến cuối đời nhưng chắc chắn là chị

ấy rất hạnh phúc. Sao thầy lại nghi ngờ điều đó?

Câu hỏi càng khiến cho sắc mặt của Cố Thành Quân nặng nề hơn.

- Xem cho kỹ kịch bản đi. –Cố Thành Quân dặn dò một câu đơn giản,

sau đó quay người sải bước đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.