ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 415

hoàn toàn không giúp đỡ được gì cho cô, chỉ được một lát cô đã buộc phải
hạ vũ khí xin hàng, ngoan ngoãn để anh muốn làm gì làm nấy.

Khó khăn lắm mới thở lại được bình thường, Minh Vi đưa ánh mắt tán

loạn của mình lên khuôn mặt đang gần trong gang tấc đó. Người đàn ông
ấy đang mang bộ dáng cực kì đắc ý vì đạt được mục đích, nhìn cô bằng ánh
mắt sáng rực, cười ranh mãnh, thậm chí còn liếm khóe môi.

Minh Vi cảm thấy khí nóng hừng hực bốc lên đầu, môi vẫn còn tê tê,

vết thương trên má còn đau hơn cả ban nãy. Kỳ thực để quay phim, hôm
nay Minh Vi được hóa trang giống một người vừa mới bị tra tấn dã man,
đầu tóc rối bù, người dính đầy máu. Đối với một bộ dạng như vậy mà
Đường Hựu Đình vẫn có thể rung động thì cũng không hiểu khẩu vị của
anh thế nào.

Nghĩ đến đây, Minh Vi không kiềm nổi, bật cười.

- Cô cười cái gì? –Đường Hựu Đình lại áp sát vào Minh Vi. –Thích

đến thế cơ à? Có muốn thêm một lần nữa không?

Minh Vi đã bị Đường Hựu Đình dồn đến tận góc của chiếc sa-lông,

nhốt chặt trong không gian chật chội bên dưới cơ thể anh. Cô dùng tay cố
đẩy anh ra nhưng không được, chỉ cảm thấy hơi thở của anh đè nặng bên
trên mình. Cảm thấy mình phải trốn chạy, nhưng cô không còn sức lực và
cũng không muốn trốn chạy.

Minh Vi nhìn vào đôi mắt như loài sói của Đường Hựu Đình, nói khẽ:

- Vậy anh định làm gì?

- Cô nói định làm gì thì sẽ là như thế. –Đường Hựu Đình véo bên má

không bị thương của Minh Vi. –Tôi nói rồi, được một thiên vương như tôi
thích là một niềm vinh hạnh lớn của cô. Đừng có mà cự nự nữa, nào, cười
một cái xem nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.