ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 416

Minh Vi hoảng hồn tránh mặt đi, nói:

- Đừng có đùa cợt với tôi, tôi không có khả năng đó đâu.

Đường Hựu Đình im lặng một lúc, sau đó nhẹ nhàng tì trán mình lên

trán Minh Vi, khẽ nói:

- Anh không đùa đâu. Anh đã nghĩ suốt hơn hai tháng qua. Trước đây

anh cũng từng nghĩ tới nó, nhưng lại sợ khi đã bắt đầu thì bản thân mình sẽ
không kiểm soát được đến tận cùng. Còn bây giờ anh nghĩ thấu đáo hơn
rồi. Đời người ngắn ngủi, phải sống ngay lập tức. Ai biết chắc được ngày
mai sẽ xảy ra chuyện gì, thế nên không thể nào lãng phí thời gian ngày hôm
nay.

Minh Vi cười cười, nhưng mắt lại ươn ướt. Lần này không phải vì vết

thương trên da thịt, mà vì trái tim đau nhói. Cô bỗng cảm thấy mình vô
cùng có lỗi với người đàn ông này. Anh vẫn luôn quan tâm chăm sóc đến
cô, còn cô chưa bao giờ mở rộng lòng mình ra với anh. Cô không định nói
với anh những chuyện xảy ra với mình trong quá khứ. Cô biết như vậy là
không công bằng, cho nên vẫn luôn tìm cách né tránh anh.

- Anh, nghĩ kĩ rồi sao? –Minh Vi hỏi.

- Anh đã nghĩ kĩ rồi. Còn em thế nào? –Đường Hựu Đình nhìn Minh

Vi bằng đôi mắt sáng long lanh.

Minh Vi khẽ cười, tiến tới gần hôn lên khóe môi anh.

Hãy sống với thực tại đi. Ai biết được ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì.

Đường Hựu Đình vui mừng khẽ rên lên một tiếng, ôm siết lấy Minh

Vi, dấn sâu hơn vào nụ hôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.