ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 446

- Anh không bị lép vế, vậy lẽ nào chính Cố Thành Quân lại chịu thiệt

thòi?

Nếu đến tận lúc này Đường Hựu Đình vẫn chưa nghe ra vẻ chọc ghẹo

trong những câu nói của Minh Vi thì đúng là điếc đặc. Trong đôi mắt đen
láy như ngọc lưu ly của Minh Vi tràn đầy vẻ nghịch ngợm, cô giống hệt
một con cáo nhỏ vừa bắt trộm được gà, giảo hoạt, kiêu ngạo và vô cùng đắc
ý.

Đường Hựu Đình hắng giọng rồi nở nụ cười, hùa theo với Minh Vi:

- Sao em không nghĩ bọn anh đồng thuận từ cả hai phía, chỉ lấy em ra

làm bình phong?

Minh Vi ôm ngực.

- Hóa ra sự thật là như vậy. Anh thật xấu xa. Em muốn chia tay với

anh.

- Sự việc đã đến nước này, anh cũng không còn gì để nói. –Đường

Hựu Đình cũng hùa theo bằng bộ mặt nặng nề.

- Câu hỏi cuối cùng. –Minh Vi nhìn Đường Hựu Đình. –Trong hai

người, ai tấn công, ai chịu đựng?

Đường Hựu Đình cười đắc ý:

- Từ trước đến nay thiếu gia đây luôn là người tấn công.

Minh Vi cười phá lên, gục cả xuống bàn mà cười, khiến cho các nhân

viên nhà ăn phải tò mò ngoái nhìn.

Đường Hựu Đình vội xua tay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.