ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 555

Đường Kính Quốc hơi xúc động. Lâu lắm trong nhà không có tiếng

cười vui vẻ thoải mái như vậy.

Đường Hựu Đình đưa Minh Vi đi một vòng quanh khu. Quầy tạp hóa

anh thường ra mua đồ ăn vặt mỗi khi tan học về vẫn còn đó, chỉ có điều đã
được sửa thành một siêu thị mini. Sân bóng rổ đã được trải một lớp mặt nền
plastic, có một đám trẻ con đang chơi đùa. Cái cây hồi nhỏ anh cùng các
bạn hay trèo vẫn đứng thẳng ngay bên lề sân vận động, mấy chú bé nghịch
ngợm đang trèo lên trèo xuống. Một cô bé tết tóc đuôi sam chạy đến nhặt
bóng, nhận ra Đường Hựu Đình bèn gọi:

- Anh Hựu Đình.

- Phải gọi là chú. – Đường Hựu Đình giả bộ nghiêm trang chỉnh lại.

Minh Vi cười, gõ cho Đường Hựu Đình một cái.

Trời tối dần, đám trẻ con lần lượt về nhà. Minh Vi và Đường Hựu

Đình mỗi người ngồi trên một chiếc xích đu, nhìn mặt trời giống như lòng
đỏ trứng gà đang đậu lại trên ngọn cây trụi lá.

Đường Hựu Đình đột nhiên nói:

- Em nói xem, nếu như chúng ta có con, sau này chúng nó có chơi ở

đây không?

Trong khoảnh khắc, trái tim Minh Vi bỗng trở nên mềm nhũn.

- Có chứ. – Cô khẽ nói. – Con chúng ta chắc chắn sẽ là đứa trẻ xinh

đẹp nhất trong đám trẻ con.

Đường Hựu Đình đưa tay sang nắm lấy tay Minh Vi, cùng cô đẩy

chiếc xích đu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.