ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 599

Minh Vi chợt tuột tay làm rơi chiếc lọ xuống đất. Rất may Cố Thành

Quân phản ứng nhanh nên đưa tay ra đỡ kịp.

- Nguy hiểm quá. Chiếc lọ này là do vợ anh mua trong cửa hàng đồ

tuyển về, song lại dùng để muối dưa. Em xem có thú vị không? – Cố Thành
Qu vặn nắp lọ, gắp một ít dưa lên đĩa.

Minh Vi miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, tay hơi run lên. Thói quen

của con người thật đáng sợ. Cô đã sống ở đây nhiều năm như vậy, một
chiếc lọ ở đâu vẫn nhớ như in đến tận hôm nay.

Cô không biết liệu Cố Thành Quân đã nghi ngờ hay chưa, cũng không

biết việc đó có phải do Cố Thành Quân cố tình thử cô hay không. Đêm hôm
qua ngoài việc khóc ra, cô còn làm điều gì đó nữa, nếu không vì sao hôm
nay thái độ của Cố Thành Quân lại kỳ quặc như vậy.

Minh Vi quay đầu sang nhìn quanh tầng một, bất giác thấy không thở

nổi. Tất cả đồ dùng bài trí trong phòng khách vẫn giữ nguyên trong ký ức
của cô, không hề suy chuyển. Duy chỉ có cây dừa nước đã cao lên khá
nhiều, che đi quá nửa giá bày đồ cổ. Những bức ảnh trong khung vẫn
nguyên, khuôn mặt quen thuộc vẫn đang cười vui vẻ, trông sinh động như
một sự sống ngưng đọng lại trong hổ phách.

Minh Vi cảm thấy dường như từ trước đến nay cô chưa từng rời khỏi

căn nhà này.

Một nỗi lo sợ lạnh ngắt bao trùm lấy toàn thân cô. Cố Thành Quân đã

không còn bình thường nữa rồi. Anh đã biến nơi đây thành một nhà lưu
niệm, để tưởng nhớ về người vợ mà anh hại chết. Anh đã điên rồi.

Tiếng chuông điện thoại vang lên trong phòng khách, Cố Thành Quân

bỏ dở việc đang làm đi ra đó nghe máy. Nhân cơ hộ đó Minh Vi trở lên lầu.
Hiện giờ vóc dáng cô cao gầy hơn khi trước nên áo khoác hồi đó chắc chắn
vẫn mặc vừa. Cô lấy một chiếc áo khoác lông vũ mặc vào, quay người lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.