ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 612

của Minh Vi, cảm nhận bàn chân lạnh giá của cô ấm dần lên từng chút một
trong bàn tay mình.

Sau đó, anh cởi áo khoác ra cho Minh Vi, dùng một chiếc khăn bông

lớn quấn cô lại, rồi lấy một chiếc khăn mặt ướt khác lau mặt cho cô. Anh
lau sạch vết nước mắt trên khuôn mặt cô, sau đó kì cọ vết in trên cổ, cho
đến khi những vùng da xung quanh nó cũng đỏ ửng hết lên. Minh Vi ngoan
ngoãn lặng yên để mặc anh làm, đôi mắt được rửa bằng nước mắt trở nên
đen thẫm, hơi có vẻ như tránh né.

Đường Hựu Đình bỏ chiếc khăn xuống, giữ lấy hai vai cô rồi nhìn

thẳng vào mắt cô.

Giọng Minh Vi hơi khàn đi:

- Không có chuyện gì, là em sợ quá thôi. Em không bị thiệt thòi gì cả,

đá được cho anh ta một cái.

Ánh mắt Đường Hựu Đình càng trở nên u ám hơn, ngón tay khẽ vuốt

trên vết hằn ở cổ cô, sau đó kéo cô lại, hôn riẴ lên môi cô, ra sức sục sạo
trong miệng cô để loại bỏ hoàn toàn hơi thở của người đàn ông khác. Tay
anh giữ chặt lấy eo lưng cô, kéo sát về phía mình. Hai người bọn hộ ôm
chặt lấy nhau không còn chút kẽ hở nào. Nước mắt Minh Vi lại trào ra.
Những nụ hôn nhỏ xíu rơi trên khắp khuôn mặt cô. Đường Hựu Đình ôm
cô thật chặt, má cô áp trên vòm ngực của anh, nghe tiếng tim anh đập dữ
dội.

Chuyện của em đã nói với cậu ấy chưa?

Minh Vi không kiềm nổi chợt co rúm người lại. Đường Hựu Đình vỗ

vỗ sau lưng cô an ủi, hôn lên mái tóc cô.

- Không sao đâu, tất cả đã qua rồi. Hôm qua anh gọi điện cho em

nhưng Cố Thành Quân nghe máy, khi đó anh đã có dự cảm không lành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.