ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 712

Minh Vi mặc nguyên áo quần nằm trong bồn tắm, nước ngập qua cả

mũi cô. Đôi mắt cô nhắm nghiền, tóc nổi bồng bềnh trong nước, che khuất
nửa khuôn mặt trắng nhợt. Khuôn mặt đó giống hệt khuôn mặt người phụ
nữ nằm trong quan tài mấy năm về trước.

Cố Thành Quân bổ nhào đến, kéo Minh Vi ra khỏi nước rồi đặt cô nằm

xuống sàn. Minh Vi khi đó mới mở mắt ra, ho một tiếng, nước trào ra khỏi
miệng.

- Cố Thành Quân, anh làm gì vậy?

Cố Thành Quân quỳ trên sàn gạch ướt đẫm, đờ đẫn nhìn cô.

Minh Vi ngồi dậy, túm mớ tóc ướt lên:

- Anh sao thế?

Nỗi sợ hãi qua đi nhường chỗ cho cơn giận dữ kéo đến dâng đầy trong

ngực Cố Thành Quân. Hai mắt anh đỏ ngầu lên, tay túm lấy vai Minh Vi,
nghiến răng nghiến lợi nói:

- Em còn hỏi anh làm sao hả? Em có thể hỏi ngược lại anh à. Em xem

em đã trở thành cái gì thế này?

Minh Vi đau quá cau mày lại:

- Em chỉ đang nín thở thôi mà, đâu phải định tự tử.

Cố Thành Quân giận tới mức tê cả người, giữ chặt lấy cô rồi cởi quần

áo ướt ra. Minh Vi ngoan ngoãn không chống cự. Người đàn ông này từng
chung giường với cô suốt sáu năm trời, cô đã quen với việc cởi bỏ áo quần
cho nhau. Hơn nữa, cô cũng đã quá mệt mỏi rồi. Sau khi bị lạnh cóng được
đưa vào chỗ ấm áp, cô chỉ thấy lơ mơ buồn ngủ, chẳng còn muốn nghĩ đến
bất cứ chuyện gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.