ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 74

- Là Chu Minh Vi phải không? – Đàm Lập Đạt lên tiếng. – Vì sao cô

muốn vào công ty chúng tôi?

Minh Vi hít sâu một hơi, trả lời bằng giọng điệu bình tĩnh:

- Tôi muốn thay đổi cuộc sống của mình, lâu nay tôi vẫn thích được

đóng phim, trước kia vì thiếu mất một số điều kiện nên không có cơ hội.
Vĩnh Thành là công ty có vốn đầu tư lớn, tính chuyên nghiệp cao, cho nên
đối với tôi đây đúng là sự lựa chọn tốt nhất.

Cô gái này mặc dù nhỏ tuổi nhưng nói năng hết sức gãy gọn, không

rườm rà, cũng không khoa trương hời hợt. Chỉ riêng điểm này cũng đã tạo
ấn tượng không tồi với các thành viên hội đồng ban giám khảo.

Đàm Lập Đạt lại đọc hồ sơ.

- Ở đây cô viết là có sở trường diễn kịch. Thế này đi, tôi cho cô năm

phút, đề bài là “’Hi vọng và tuyệt vọng”, tự do phát huy.

Những giám khảo ngồi xung quanh đều lúng túng, đây là đề bài quái

quỷ gì vậy? Bảo một cô gái chưa từng được đào tạo tự do phát huy, có thể
phát huy được gì đây?

Song Minh Vi không hề lo lắng. Cô trầm ngâm một lát, hai tay đặt nhẹ

lên ngực, đầu hơi ngước lên trên.

- Tôi có một đôi giày ba lê màu đỏ, bên trên có đính ngọc trai. Khi ánh

đèn sân khấu chiếu rọi vào, nó sáng tựa như một viên đá quý…

Đôi tay đang khoanh trước ngực của Đàm Lập Đạt từ từ hạ xuống.

Ánh mắt ông bỗng trở nên thảng thốt, sau đó tụ lại và nhìn chăm chú vào
cô thiếu nữ xa lạ đang ngồi trước mắt mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.