ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 193

Chiếc ga giường mới được thay, cả gối và vỏ gối cũng như vậy, nhưng

cô vẫn hít mấy hơi thật dài như kẻ thần kinh, cảm thấy khắp mọi chốn, nơi
nào cũng có hơi hướng của đàn ông.

Sau đó, không kịp đi dép, cô vội chạy ra mở toang cửa sổ. Khi cửa kính

được bật ra, không khí lạnh bên ngoài lập tức tràn vào, Phương Thần bất
giác rùng mình, bởi vì cô chỉ mặc độc bộ đồ ngủ mỏng manh.

Sàn nhà cũng rất lạnh nhưng phải một lúc sau thì cô mới dần cảm thấy

hơi lạnh ấy, lúc này cả chân và tay cô đều đã lạnh toát.

Nhưng rất tốt, cô cảm thấy rất vừa lòng, ít ra thì cái hơi hướng vừa lạ

lẫm vừa mạnh mẽ không thuộc về cô kia đã bị xua ta

Tiếp theo đó là một tuần yên bình, không có gì xáo trộn.

Cô liên tục tới những nơi cần phỏng vấn, khi nào muốn nghỉ thì ngủ cho

tới khi tự nhiên tỉnh dậy thì thôi, nếu đó không phải đi thực hiện nhiệm vụ
và cũng không phải ngày cuối tuần thì cô sẽ ở tòa soạn chỉnh sửa bài viết,
thỉnh thoảng cùng đồng nghiệp nói chuyện phiếm để tiêu hết thời gian.

Vào một đêm nọ bỗng nhiên có tin của Cận Vĩ.

Hôm ấy vào đúng ngày Tiêu Mạc đi công tác trở về. Buổi tối hôm ấy,

anh ta đã tụ tập một nhóm bạn gồm cả nam lẫn nữ đến uống rượu cho vui.
Phương Thần vốn không muốn đi, nhưng bị Chu Gia Vinh một mực lôi ra
khỏi cửa. Giữa đường thì Phương Thần nhận được điện thoại của Tô Đông,
nên rủ Tô Đông đi cùng rồi hẹn thêm mấy người nữa một tiếng sau gặp mặt
ở KTV(1).

Khi tới nơi thì đã thấy Tiêu Mạc chọn xong phòng, trong đó có một

chiếc máy chiếu to đùng đang chiếu những hình ảnh của một bộ phim nổi
tiếng, âm thanh và hình ảnh lúc mờ lúc tỏ khiến cho khuôn mặt của những
người trong phòng chập chờn nửa sáng nửa tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.