ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 240

Nhưng Hàn Duệ không động đậy, có vẻ như đúng lúc đó anh đang nhìn

xuống và chăm chú uống rượu, vì thế người khác không thể nhìn thấy tình
cảm trong ánh mắt của anh, đến khi Hàn Duệ ngẩng lên nhìn lại Phương
Thần thì ánh mắt đó vô cùng bình thản, có chăng chỉ là một chút dò hỏi:
“Tôi còn có chút việc cần xử lý, lát nữa sẽ vào tìm em”.

“Được”, có được câu trả lời như vậy dường như khiến cô rất vừa lòng,

cô khẽ cắn môi, mỉm cười bước lên, rồi đột nhiên nhón chân ghé vào tai
Hàn Duệ thì thầm: “…Là anh hôm nay không bình thường hay là tại cảm
giác của tôi sai nhỉ? Thế nào, anh lại cũng bắt đầu diễn cái vai thượng đế
cần là phải được đáp ứng rồi à?”. Ngừng một lát, cô chớp mắt nói thêm với
ngữ điệu không biết là phàn nàn hay chế giễu: “Nói dễ nghe như vậy, điều
đó khiến người ta không dám tin”.

“Vậy, em đang hoài nghi điều gì?”, giọng nói của Hàn Duệ vẫn rất bình

thản.

“Động cơ của anh.”

“Em hãy nói xem.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.