ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 254

Bất giác Phương Thần ngây người ra, tiếp đó cười vẻ đau khổ và bất lực

"Xem ra cậu vẫn rất để bụng chuyện đó".

"Mình lo cho cậu." Đột nhiên Tô Đông thay đổi sắc mặt, nói với vẻ ý tứ

xa xôi: "Hàn Duệ là một người rất phức tạp, cậu...” chưa nói hết lời thì Tô
Đông đã thấy một chiếc xe đỗ ngay ngoài phía cửa sổ. Phương Thần cầm
túi đứng dậy và nói: "Mình phải đi đây".

"Đi cùng với anh ta à?"

"Ừ."

"Xem ra cậu đi coi những lời mình nói như gió thổi bên tai."

"Có gì phải lo lắng đâu? Mình biết nên dừng ở điểm nào mà", Phương

Thần cười rồi bước đi.

Hàn Duệ bước xuống xe tự tay mở cửa cho cô, sau đó hỏi: "Lát nữa

muốn đi ăn cơm ở đâu?". Anh hỏi với giọng tự nhiên như ngàn vạn đôi lứa
yêu nhau khác.

Kể từ sau hôm xảy ra nụ hôn tạm biệt đến nay, quan hệ giữa hai người

vô hình lại gần gũi thêm. Trước đó trong những lần đi ra ngoài, bao giờ Hàn
Duệ cũng đặt một tay ngang lưng cô, như để cho mọi người thấy rõ, cô là
bạn gái anh. Nhưng bây giờ, không rõ từ khi Hàn Duệ đã đột nhiên thay đổi
bằng cách nắm lấy tay cô. Nhìn thì thấy có vẻ như sự tiếp xúc về da thịt xa
hơn, nhưng thực tế cô lại cảm giác ngược lại hẳn.

Ngay cả đến Tiền Quân một con người vốn thô lỗ cũng đã mấy lấn đưa

mắt nhìn vào hai bàn tay đang nắm của họ với vẻ lấy làm lạ.

Còn Hàn Duệ, người trong cuộc thì dường như không cảm thấy có gì

khác trong sự thay đổi ấy, nên càng tự nhiên hơn. Có một lần trong lúc đưa
cô đi dự tiệc, thậm chí trong lúc nói chuyện trên trời dưới biển với một đàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.