Có chứ " Ngẫm nghĩ kỹ một lúc, Phương Thần gật đầu, có lẽ điều đó đã
trở thành chuyện quá xa xôi rồi
Lát sau linh Linh đưa ra ý kiến: "Buồn chết đi được hay là chúng ta ra
ngoài đi dạo đi. Nghe nói bên cạnh đây có một cái hồ nước rất trong và mát,
trời cũng vừa mới tối, hay là chúng ta ra đó đi".
Không khí bên ngoài quả nhiên rất tuyệt. Tuy hơi hẻo lánh nhưng hiếm
có khách sạn nào lại ở thế tựa núi nhìn sông như thế này, hơn nữa bốn bề
cây cối sum suê, phong cảnh rất đẹp.
Đi một đoạn thì thấy một cái hồ thiên nhiên, dưới ánh sáng chập choạng
thực lòng khó mà thấy được nước hồ trong như thế nào chỉ cảm thấy mát
mẻ sảng khoái khi đi tới gần mà thôi.
Phương Thần mặc hơi ít áo, cô chỉ choàng thêm một chiếc áo dài đến
đùi bên ngoài chiếc áo phông, khoanh tay trước ngực cùng Trịnh Linh Linh
đứng nói hết chuyện này đên chuyện
Chủ đề trong các câu chuyện của phụ nữ quanh đi quẩn lại cũng chỉ là
ăn uống, dạo phố, buôn chuyện, thêm vào đó là sự bức bối của việc ngồi
trong lớp nghe giảng mấy ngày nay, vì thế gần như có sự giao ước ngầm,
không ai nhắc gì đến chuyện công việc vào lúc này.
Trịnh Linh Linh không những rất hứng thú vói chuyện đi mua sắm và
scandal của các minh tinh màn bạc, những lúc rảnh rỗi còn nghiên cứu cả
về thuyết ma quỷ. Từ những truyền thuyết của phương Đông đến các
chuyện kỳ lạ ở phương Tây, kể lể một hồi Trịnh Linh Linh mới nghĩ ra và
hỏi Phương Thần: "Cậu có tin trên thế giới này có ma không?".
"Không tin." Phương Thần vừa nhúc nhích, định đổi tư thế. Đúng vào
lúc cô vừa dứt lời thì trong lùm cây chênh chếch phía sau vang lên một
tiếng hú.