ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 354

Phương Thần không sao ngủ được, cô cứ mở mắt nhìn vào bóng đêm,

cho đến lúc cánh cửa vang lên tiếng động.

Cô nằm nghiêng không nhúc nhích, chỉ có các ngón tay lặng lẽ bấm sâu

vào lòng bàn tay.

Thời gian cứ trôi qua một cách vô tình hơi thở của người nằm ở phía sau

dần trở nên đều đặn và bình than hơn, còn cô vẫn giữ nguyên tư thế cũ, cơ
thể thả lỏng và dựa vào lòng anh, tất cả vẫn như bình thường, giống như
những đêm trước đó.

Điều không giống là, đêm nay cô nằm đón ánh bình minh của ngày hôm

sau với đôi mắt mất ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.