ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 364

nói trên mặt luôn tươi cười, khiến khuôn mặt với các đường nét cân đối hài
hòa càng trở nên sinh động quyến rũ.

Nhưng hôm nay… cô bỗng trở nên khác hẳn.

Lúc ấy, A Thiên mới phát hiện ra rằng, khi người con gái ấy trầm mặc,

khuôn mặt cũng mang vẻ lạnh lùng như vậy. Khi cô không n nói chuyện,
đuôi mắt dường như cũng chưa đựng sự băng giá.

… Cảm giác ấy rất quen thuộc.

A Thiên vừa lái xe vừa suy nghĩ suốt dọc đường, cuối cùng chợt nhận ra

– càm giác mà hằng ngày Hàn Duệ mang lại cho mọi người chẳng phải
cũng như vậy sao!

Trong lúc này, hai người ấy sao mà giống nhau đến thế!

A Thiên không đọc nhiều sách, nhưng đã từng theo anh em lăn lộn trên

chốn giang hồ nhiều năm, từng gặp không ít người, chứng kiến không ít
chuyện, cũng hiểu được thế nào là khí chất.

Nghe ra thì hai chữ “khí chất” rất trừu tượng. Hơn nữa, trươc Phương

Thần, A Thiên luôn nghĩ rằng, chỉ có Hàn Duệ mới có kiểu luôn ở thế bề
trên và lạnh lung, ngay cả cái nhìn cũng khiến cho người khác cảm thấy
giống như một sự ban phát ân huệ, hơn nữa nó còn có thể dễ dàng dập tắt
nhiệt tình của người khác, khiến cho những người dù mồm mép giỏi đến
đâu cũng phải ngoan ngoãn chủ động ngậm miệng lại.

Nhưng hôm nay, A Thiên đã thừa nhận rằng mình thực sự cứng lưỡi

mấy lần liền, dường như phải xem xét lại cách nhìn nhận về con người, chỉ
bởi vì A Thiên bỗng phát hiện Phương Thần và đại ca mà mình luôn sùng
bái có điểm gì đó rất giống nhau!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.