ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 395

anh nói xem, bây giờ cảnh sát đã tìm đến Phương Thần, như thế liệu có bất
lợi đối với chúng ta không?”.

“Có lẽ là không đâu.” Hàn Duệ nhắm mắt vẻ như muốn ngủ, trên khuôn

mặt lạnh lùng của anh không nhìn thấy bất cứ vẻ bất an và hoài nghi nào.
Tạ Thiếu Vĩ cảm thấy ngạc nhiên: “Vì sao?”.

“Vì cô ấy không phải là người thích mang lại phiền phức cho mình.

Trong chuyện này, bịa ra một lý do nói dối cảnh sát, phủi sạch mọi mối liên
quan, sẽ bớt việc cho cô ấy hơn là thừa nhận mình đã có mặt trong trận đấu
súng ấy.”

“…”

Có lẽ Hàn Duệ hoàn toàn không ý thức được vẻ khẳng định chắc chắn

trong lời nói của mình, còn Tạ Thiếu Vĩ sau khi nghe xong đã ngây người
ra một lúc.

Chỉ có rất ít người biết được lý do ra đi của Phương Thần, và Tạ Thiếu

Vĩ là một trong những người đó. Tuy nhiên Tạ Thiếu Vĩ lại không cho đó là
trở ngại gì lâu dài, bởi theo như những gì Tạ Thiếu Vĩ hiểu về đại ca của
mình, chỉ cần là thứ mà Hàn Duệ muốn có thì chưa bao giờ anh thất bại.

Huống chi đó chỉ là một người con gái?

Lần này Tạ Thiếu Vĩ không cân nhắc nữa, mà nói thẳng những suy nghĩ

trong lòng của mình : “Đại ca, nếu anh thấy thích cô ấy thật, thì tại sao lại
không tìm cách đưa cô ấy về?”.

Hàn Duệ bỏ ngoài tai những lời này của Tạ Thiếu Vĩ, chỉ mở to mắt liếc

anh ta một cái, rồi đột ngột hỏi: “Đã tìm ra vị trí hiện tại của Jonathan
chưa?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.