Lần đầu tiên khi bị cưỡng hôn ngay chính trong ngôi nhà của anh ta,
không phải cô hoàn toàn không có sức để chống lại, nhưng cô đã không làm
như vậy. Khi cô bị anh giữ chặt lấy người và khi lưỡi của hai người quấn
quýt lấy nhau, ngoài sự hoảng hốt và phẫn nộ trong chốc lát, thậm chí cô
còn cảm thấy rất đáng chúc mừng.
Cô đã được được sự hưng phấn và dục vọng trong đôi mắt của anh ta, và
đó chính là những điều cô mong muốn.
Cô cần thời cơ ấy, để tiếp cận với anh ta gần hơn.
Lúc đó cô đã vì Lục Tịch.
Và lúc này, Phương Thần ngồi trong xe, ngẩng đầu nhìn lên tấm biển
hiệu nổi bật với những ánh đèn mày rực rỡ gần trong gang tấc, trong lòng
nghĩ, vì sao cứ như một vòng quay rồi tất cả lại trở về điểm xuất phát ban
đầu? Lần này cô cũng lại đến vì Lục Tịch.
Trả tiền xong, trong giây phút trước khi bước xuống xe cô bỗng ngập
ngừng.
Vào giờ này quầy rượu vẫn chưa mở cửa, cánh cửa lớn được những
người gác cửa kéo ra, Hàn Duệ dẫn đầu một đám năm, sáu người từ bên
trong bước
Phương Thần đã nhìn anh như vậy từ trong xe qua một khoảng cách gần
mười mét.
Dưới ánh đèn, bóng anh nhạt nhòa và đổ lại, miệng khẽ mấp máy, hình
như anh đang nói chuyện với người bên cạnh, vẻ mặt vẫn lạnh tanh như cũ,
Phương Thần không thể nhớ được rằng đã bao lâu rồi hai người không gặp
nhau, bởi vì hầu hết thời gian cô dành cho công việc, thời gian còn lại thì
gặp gỡ với bạn bè chơi cho đến lúc nào mệt mới thôi, rồi sau đó lăn ra ngủ
và buổi sáng hôm sau lại tiếp tục công việc với một tinh thần mới.