ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 440

nữ say rượu, nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ được người phụ nữ của đại
ca “truyền hình trực tiếp”.

Mặc dù bình thường Phương Thần cũng rất có duyên và phần lớn những

người đứng đó đều cảm thấy có phần thương hoa tiếc ngọc, nhưng nhìn nét
mặt của Hàn Duệ còn tăm tối hơn cả màn đêm lúc này, ai mà dám có hành
động nào.

Đến khi đã nôn hết những gì trong bụng, Phương Thần mới dừng lại

vuốt ngực, thở hổn hển. Một tờ giấy ăn được ai đó chìa ra, Phương Thần
đưa tay định đón lấy, nhưng người kia đã tránh ra và đích thân lau hộ những
vết bẩn cho cô.

Phương Thần ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt sa sầm của Hàn Duệ,

“Có chuyện gì vui tới mức em phải uống say như thế này?”.

Phương Thần không nói câu nào, mà chỉ dựa vào lưng ghế da mềm mại,

nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Đầu óc cô hỗn độn chẳng khác gì một đám bột bị
người ta nhào lặn, nhưng cô vẫn lờ mờ nhớ ra rằng, hình như Hàn Duệ
không thích những người con gái say rượu. Nhưng, cô say hay không thì có
liên quan gì đến anh ta?

Chiếc xe khởi động, không hỏi Hàn Duệ xem sẽ đưa mình đến đâu, bởi

cô lập tức chìm vào giấc ngủ ngay sau đó, khi tỉnh dậy thì đã thấy mình
nằm trên chiếc giường lớn mềm mại.

Hàn Duệ nói: “Em tạm thời ở lại đây đã”.

“Vì sao?”, Phương Thần khẽ bóp trán, cô vẫn chưa hết cơn buồn ngủ.

“Tôi đã từng đắc tội với Jonathan, bây giờ có thể em sẽ gặp rắc rối hơn.”

Phương Thần ngẩn người, rồi nhanh chóng nhớ ra, “Vậy thì sao anh lại

còn nói với anh ta về quan hệ giữa tôi và anh?”. Cô nghĩ, rõ ràng đã chia tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.