ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 466

"Thế bây giờ cậu định làm như thế nào? Nếu Hàn Duệ biết mục đích cậu

tiếp cận anh ta, thì anh ta sẽ không bỏ qua cho cậu đâu. Bây giờ, tốt nhất là
cậu hãy hy vọng rằng anh ta không có tình cảm thực sự với cậu, nếu không
thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Phưong Thần ngây người ra, rồi bất giác cười buồn, "Mình biết rồi".

Tất nhiên là cô hiểu về những thủ đoạn của anh, đồng thời cũng hiểu về

tính cách của anh, cho nên khi nghe anh nói ra những lời bày tỏ tình cảm,
cô đã cảm thấy rất kinh ngạc.

Nếu tất cả đều bị vạch trần, cô không biết liệu mình có thể chịu đựng nổi

hậu quả hay không.

Sau một phút suy nghĩ, Phương Thần nói với vẻ kiên quyết: "Nếu anh ta

chính là hung thủ đã giết chị Lục Tịch, thì cho đến lúc đó, dù anh ta có bỏ
qua cho mình, e rằng mình cũng không thể để chuyện ấy kết thúc dễ dàng
như vậy".

"Cậu sẽ không làm như thế đâu." Tô Đông nói vói vẻ chắc chắn, "Cứ

cho là thật vậy đi thì cậu có thể làm được gì? Hơn nữa, rõ ràng là cậu đã
yêu anh ta mất rổi".

"Như thế thì sao nào?"

"Hãy tin mình đi, phụ nữ mãi mãi không thể nào so sánh được với đàn

ông về mặt này đâu. Một khi đã nảy sinh tình cảm, thì tỉ lệ để cậu có thể dứt
khoát ra tay được rất ít. Phương Thần, chi bằng như thế này đi, hoặc là cậu
rời xa anh ta, hoặc là cậu hãy quên hết mọi chuyện và ở bên anh ta. Vì, dù
sao thì chuyện cũng đã qua lâu rồi, người chết thì cũng đã chết rồi, việc truy
cứu đến cùng chẳng có nhiều ý nghĩa lắm đâu."

"Không thể", Phương Thần lắc đầu kiên quyết, "Có thể tình cảm chị em

giữa mình và chị Lục Tịch vốn không được tốt, nhưng mình vẫn muốn có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.