ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 465

Tô Đông hỏi cô: "Thế còn cậu thì sao, Phương Thần? Nói thật lòng đi,

cậu đã bao giờ khóc vì Hàn Duệ chưa?".

Phương Thần mím chặt môi không lên tiếng.

Thật ra, cô không biết phải vạch ra ranh giới như thế nào. Nếu trong

trạng thái không tỉnh táo thì sao nhỉ, có tính không?

Tô Đông thở dài, giọng nói trở lại vẻ nhanh nhẹn, lưu loát như trước, cô

hỏi Phương Thần: "Mình đã nói hết chuyện của mình cho cậu rồi. Bây giờ
đến lượt cậu. Cậu và Hàn Duệ quay lại với nhau, rốt cuộc là vì sao? Đừng
có nghĩ là mình không biết, ngay từ đầu cậu đã có mục đích, đúng không?
Mục đích của cậu là gì vậy?".

Phương Thần cụp mắt xuống suy nghĩ một lát, "Ở con người anh ấy có

một sự thật mà mình luôn muốn biết".

"Sự thật gì vậy?"

"Mình muốn biết..." Phương Thần nhắm mắt lại hít một hơi thở thật sâu,

rồi chậm rãi nói, "Mình muốn biết, cái chết của chị Lục Tịch có liên quan gì
đến anh ấy không".

Câu trả lời trên rõ ràng đã khiến Tô Đông rất kinh ngạc, cô ngồi bật dậy,

chau mày, tay xoa xoa vào chỗ bị thương, hỏi với vẻ không hiếu: "Mình cứ
tưởng là chị cậu chết vì sự cố ngoài ý muốn".

"Mọi người đểu nghĩ như vậy."

Những chứng cứ mà phía cảnh sát cung cấp cho rất đầy đủ, và đã thuyết

phục mọi người rất thành công.

Nếu không có cuộn băng ghi âm ấy của Jonathan, thì những nghi ngờ

của Phương Thần cũng sẽ phai dần theo năm tháng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.