ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 463

biết được người mà cậu đụng phải là một kẻ biến thái luôn có khuynh
hướng ngược đãi người khác không? Nếu tình hình tệ hơn chút nữa, thì hậu
quả không chỉ như tình cảnh của cậu bây giờ đâu!".

Càng nói, cô càng nổi giận, đến mức tay cũng run lên, sau cùng cô cầm

điện thoại lên vừa bấm số vừa nói, "Không được, bây giờ mình sẽ gọi anh ta
tới đây, mình muốn nghe xem anh ta sẽ nói như thế nào!".

"Mình đã nói rồi, đừng như thế mà!", Tô Đông thấy thế nhảy bật khỏi

giưòng.

Thực ra, lúc đó cơ thể của cô vẫn còn yếu, chân tay không linh hoạt như

lúc thường, nhưng vẫn cố xông đến giằng lấy chiếc điện thoại trong tay
Phương Thần.

Dù đang rất giận, nhưng Phương Thần vẫn không muốn làm tổn thương

Tô Đông, vì thế hai người giằng co một hồi, rồi sau đó cả hai cùng ngồi
xuống mép giường. Chiếc điện thoại bị ném sang một bên, Tô Đông thở
hổn hển, không nén được trừng mắt lườm Phương Thần: "Có phải là
chuyện gì lớn lao lắm đâu. Ông khách ấy, trước đây các cô gái dưới quyền
của mình ít nhất một tháng cũng tiếp một lần. Có điều nhìn bên ngoài thì
thấy hơi sợ thôi, chứ thực ra xương cốt bên trong không bị ảnh hưởng gì
đâu".

Phương Thần đưa mắt nhìn một lượt từ đầu đến chân cơ thể đầy thương

tích của Tô Đông, cười lạnh lùng: "Xem ra sức chịu đựng của cậu cũng giỏi

Tô Đông không thèm để ý đến vẻ châm biếm của cô, mà chỉ nói:

"Chuyện này Tiêu Mạc vẫn chưa biết". Thấy Phương Thần có vẻ lại sắp lên
cơn giận, Tô Đông vội nói nhanh: "Mình có dự tính của mình".

"Dự tính như thế nào?", Phương Thần liếc xéo cô, vẻ nghi ngờ.

"Bây giờ thì anh ấy nợ mình, sau này sẽ có lúc anh ấy phải trả lại mình."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.