ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 469

chắn sẽ có sự phát triển rất tốt".

"Chị Phương, bây giờ nói tới những chuyện đó liệu có sớm quá không?"

Cận Vĩ nheo mắt cười, trên mặt lộ vẻ tinh nghịch của một thiếu niên, "Đừng
chỉ cứ hỏi về chuyện của em. Còn chị thì sao? Thời gian gần đây thế nào?
Có chuyện gì mới không?".

Phương Thần ngẫm nghĩ một lát, rồi lắc đầu với vẻ lấy làm tiếc, “Vẫn

như vậy thôi".

"Đáng thương như thế sao? Ạ, phải rồi chị Phương này, em định sau khi

vào đại học sẽ chuyển ngành qua kỳ thi. So với nghề tài chính kế toán, em
nghĩ mình thích hợp với nghề báo hơn’'.

"Thế sao?" Chuyện này có vẻ vượt khỏi sự tưởng tượng của Phương

Thần, “Nói như vậy, có lẽ sau này chúng ta sẽ trở thành đồng nghiệp rồi",
cô cười nói: "Chị có thể giúp được gì cho em không?".

Gần đây em cũng đang đọc sách. Nếu chị rảnh, thì thời gian này em có

thể theo học chị được không?”

"Tất nhiên là không có vấn đề gì rồi", Phương Thần nhận lời ngay lập

tức.

Mặc dù nói như vậy, nhưng hễ Phương Thần bận việc thì chẳng còn tâm

trí nào mà nghĩ tới những việc khác nữa. Đúng lúc đó, tỉnh lại mở một hội
nghị quan trọng, cô đã bận suốt một tuần từ sáng sớm đến tối mịt. Trong
khoảng thời gian đó Cận Vĩ cũng tới tìm cô hai lần, nhưng cô không sao sắp
xếp được thời gian

Đến khi công việc tạm thời thu xếp xong, cô lập tức nhờ người kiếm

một bộ tài liệu cổ liên quan đến chuyên ngành đưa cho Cận Vĩ để bù đắp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.