ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 502

Thấy cô phản kháng quyết liệt, Hàn Duệ chỉ dừng lại trong chốc lát,

nhưng vẫn nằm đè lên người cô. Anh nhìn cô một lượt từ đầu tới chân, môi
nở một nụ cười lạnh lùng và tàn nhẫn.

Tiếp đó, Phương Thần nghe thấy tiếng khóa váy của cô bị giật đứt tung.

Theo bản năng, cô hoảng sợ thét lên một tiếng. Nhưng âm thanh ngắn

ngủi đó đã không thể ngăn cản được hành động của Hàn Duệ. Chiếc váy
ngắn của cô nhanh chóng bị tuột ra khỏi người và ném sang một bên giống
như một miếng vải rách.

Lúc này, Phương Thần gần như lõa thể, bất giác cô run rẩy ngước nhìn,

ánh mắt vô cùng kinh ngạc và hoảng sợ.

Trong con ngươi của cô hiện lên khuôn mặt lạnh lùng và ánh mắt xoáy

sâu của Hàn Duệ.

Anh đang trừng phạt cô sao? Bởi vì cô phủ nhận tất cả tình cảm giữa cô

và anh, cô đang phải trả giá cho điều đó.

Phương Thần thấy ngực quặn đau, dường như nó sắp vỡ tung ra. Đến

nỗi mặc dù đã cố thử mấy lần, nhưng cô không thể nào hét lên kêu cứu
được, dường như tiếng yêu ấy bị mắc ở cổ họng, không sao thoát ra được.

Không ai biết rằng, đã rất cố gắng mới có thể nói ra những lời vừa rồi

với Hàn Duệ. Nhưng khi nói ra rồi, không ngờ nó khiến cho người ta cảm
thấy khó có thể chịu đựng được đến vậy.

Cô yêu Hàn Duệ, một con người lẽ ra không nên yêu. Nghĩ đến chuyện

Lục Tịch cũng từng có những phút giây nồng nàn cùng anh, họ cũng từng
vuốt ve âu yếm nhau như vậy, cô bỗng thấy ghen tỵ vô cùng.

Đây là ý nghĩ thật đáng xấu hổ! Do đó, cô không bao giờ dám thừa

nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.