ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 519

“Tôi…”, Phương Thần vừa định mở miệng nói thì bị một luồng gió biển

mặn chát xộc vào, cô bị sặc, nên đành phải dừng lại để ho.

Mặc dù điệu bộ của Phương Thần lúc đó rất khổ sở, nhưng Hàn Duệ vẫn

không chút động lòng.

Anh mím chặt môi, chặt lấy tay Phương Thần, để chống lại với cơn

choáng váng bất ngờ.

Hàn Duệ biết có chỗ nào không thích hợp… Mặc dù chỉ trong chốc lát,

nhưng anh rõ ràng cảm thấy sức mạnh trong cơ thể mình dường như đang bị
rút mất một ít.

Thân tàu dường như đột nhiên lắc lư rất mạnh, cũng có thể là vì Hàn

Duệ đang bị say sóng.

Song, những gì được huấn luyện chuyên nghiệp trong hai mươi chín

năm qua đã giúp cho Hàn Duệ vẫn giữ được sự tỉnh táo, thậm chí tư duy
còn mau lẹ hơn bình thường.

Chỉ trong mấy giây, Hàn Duệ đã đưa ra một kết luận.

Anh hơi đưa mắt xuống phía dưới, ánh mắt lóe lên một tia sáng dữ dội,

anh nói như rít qua kẽ răng: “Thì ra cô thực sự thông đồng với Jonathan!”.

Là cái nhẫn đeo trên tay của Phương Thần! Khi nắm tay Phương Thần,

đầu ngón tay của Hàn Duệ bị một vật lồi lên đâm phải. Khi đó đang nằm
trong sự kiềm chế của Jonathan, nên Hàn Duệ đã không để ý đến nó.

Vì mải chú ý đến Phương Thần, Hàn Duệ mới xem nhẹ cảm giác đau bất

thường trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó.

Sự việc diễn ra, Hàn Duệ mới chú ý đến, trước lúc lên tàu, trên tay

Phương Thần rõ ràng không đeo gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.