ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 530

Phương Thần rất muốn ngủ, không phải bởi vì cô mệt mỏi, mà là vì cô

muốn nằm mơ.

Phương Thần muốn mơ thấy Hàn Duệ, dù chỉ một lần cũng được.

Thế nhưng trong giấc ngủ, cô không thể gặp được con người đã từng để

lại ấn tượng sâu sắc trong cuộc đời cô. Dường như anh đã hòa vào ánh lửa
ngút trời, biến mất ngay trong đêm ấy.

Và cả trong giấc mơ của cô nữa.

Không thấy anh đâu cả, mặc dù mọi người đã bỏ ra rất nhiều sức người,

sức của để tìm kiếm Hàn Duệ, nhưng tin tức của anh vẫn như hòn đá ném
xuống biển sâu, chẳng thấy tăm hơi đâu.

Sau khi sự việc xảy ra, ai cũng trở nên lo lắng sốt ruột, Tiền Quân dường

như không thể ở yên trong nhà được mười lăm phút, người điềmTạ Thiếu
Vĩ cũng bộc lộ sự lo lắng trước mặt người khác.

Dường như chỉ có Phương Thần là tỏ ra không xúc động gì cả.

Bởi vì từ lúc sự việc xảy ra cho đến bây giờ, Phương Thần chưa rơi một

giọt lệ nào.

Cô đã nghe thấy ý kiến bàn tán của bọn họ sau lưng, nên sau khi suy

nghĩ trong hai ngày hai đêm, cuối cùng Phương Thần quyết định dọn đi chỗ
khác.

Tạ Thiếu Vĩ ôn tồn khuyên nhủ Phương Thần: “Mấy cậu trẻ tuổi đó bình

thường đều rất kính trọng anh Hàn, chắc do quá lo lắng nên mới ăn nói lung
tung, chị cũng chẳng nên chấp với bọn họ làm gì”.

Phương Thần lắc đầu: “Ở đây sẽ chỉ làm tôi khó chịu hơn mà thôi”. Cô

dặn Tạ Thiếu Vĩ: “Có tin tức gì hãy thông báo cho tôi ngay”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.