ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 540

Với đề nghị này, Phương Thần không có cách nào từ chối, cũng không

thể từ chối được. Sau khi gật đầu đồng ý, cô quay người đi xuống lầu trước
cái nhìn chăm chú của mẹ Hàn Duệ.

Hai ngày sau Phương Thần và Hàn Duệ lên đường trở về nhà.

Bất luận có thực sự mất trí nhớ hay không thì Hàn Duệ vẫn ít nói như

xưa. Ngồi trong xe, anh nhắm mắt như đang thư giãn, trong suốt quãng
đường, anh nói rất ít. Ngay cả việc họ đưa anh đi anh cũng không hỏi, sau
khi lên xe thì ngồi rất yên ổn.

Đã mấy lần Phương Thần liếc trộm Hàn Duệ, cuối cùng có một lần bị

Hàn Duệ bắt được. Cô không ngờ đột nhiên anh lại mở mắt khiến cô cảm
thấy ngượng, may mà Hàn Duệ chỉ nhìn rồi hơi mím môi lại không nói gì.
Phương Thần liền giả vờ ho nhẹ một cái rồi đưa mắt đi chỗ khác.

Thuốc gây mê và vụ nổ tối hôm đó đã gây ra một số ảnh hưởng tạm thời

đối với thần kinh vận động của Hàn Duệ.

Hiện Hàn Duệ vẫn đang trong gia đoạn hồi phục, việc đi lại chưa được

nhanh nhẹn, nhưng anh vẫn cố gắng đi lên phòng ngủ ở trên tầng hai.

Đối với Hàn Duệ, phòng ngủ của anh là một nơi hoàn toàn xa lạ, dường

như anh chưa thích ứng được với nó. Sau khi nhìn căn phòng một lượt, Hàn
Duệ liền hỏi: “Với mối quan hệ giữa tôi và cô, tại sao không có một đồ
dùng nào của phụ nữ ở đây vậy?”.

“À…, em ngủ ở phòng bên cạnh”, đang ở trong phòng tắm xả nước,

Phương Thần không ngờ rằng sự chú ý của Hàn Duệ sau khi về nhà lại là
chi tiết nhỏ như vậy.

“Tại sao?”, Hàn Duệ hỏi tiếp.

“Cãi nhau”, Phương Thần chỉ trả lời ngắn gọn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.