ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 546

Thỉnh thoảng anh cười với cô nhưng Phương Thần lại nghĩ thực ra Hàn

Duệ đang tức giận, cô luôn nghĩ như vậy, cô không biết một chút gì về các
thú vui và sở thích của anh.

Rõ ràng họ không phải là người của cùng một thế giới, nhưng dường

như lại rất ăn ý với nhau trên một số phương diện, ngay cả quá trình hai
người cùng thích ứng, nhường nhịn lẫn nhau cũng không cần.

Thực sự là rất kỳ lạ.

Quả nhiên, câu trả lời của Phương Thần đã làm cho hoài nghi.

Hàn Duệ quay người nhìn Phương Thần, nheo mắt lại nửa cười nửa

không: “Xem ra không chỉ có tôi cảm thấy cô xa lạ, mà cô dường như cũng
không quen thuộc với tôi lắm thì phải”.

Cô không thể nào phản bác lại, bởi những lời này của anh hoàn toàn

đúng.

“Phương Thần, bây giờ tôi bỗng nhiên thấy rất tò mò về mối quan hệ

trước đây của hai chúng ta”, Hàn Duệ nói một cách rất chậm rãi: “Hai ngày
nay tôi đã nghe không ít những chuyện trước đây, chỉ riêng những chuyện
về hai chúng ta không nhiều”.

Không biết từ lúc nào tay của Hàn Duệ đã nắm lấy tay của Phương

Thần. Anh cúi đầu xuống, năm ngón tay của Phương Thần nhỏ nhắn đẹp
giống như búp măng non, tạo ra một sức hấp dẫn khiến người ta rất muốn
nắm lấy nó. Hơi thu ánh mắt lại, Hàn Duệ lặng lẽ cầm lấy tay Phương Thần
và nắm chặt lấy cho đến khi mười ngón tay của hai người đan chặt vào
nhau.

“Nói mối quan hệ trước đây giữa hai chúng ta như thế nào?”, Hàn Duệ

hạ giọng hỏi với ngữ khí thờ ơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.