ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 566

Sauk hi hôn xong, Hàn Duệ ghé sát vào tai Phương Thần nói thầm một

câu gì đó.

Giọng của Hàn Duệ quá nhỏ, mặc dù trong đêm tối tĩnh lặng nhưng vẫn

không nghe rõ.

Phương Thần có thể đã nghe thấy lời của Hàn Duệ, cũng có thể do cô

ngủ say không nghe rõ, đôi mắt vẫn nhắm nghiền, chỉ có đôi lông mi là hơi
run rẩy.

Hàn Duệ cũng không nói gì thêm, lại thử áp lên cô một lần nữa. Lần này

phản ứng kháng cự của Phương Thần có vẻ đã yếu t hơn rất nhiều.

Trong bóng đêm, Hàn Duệ bất giác dừng lại.

Dương như cuối cùng Phương Thần đã chấp nhận anh, mặc dù chưa

hoàn toàn đón nhận tình cảm của Hàn Duệ, nhưng ít ra cô không còn kháng
cự anh như lúc trước nữa.

Cuối củng, khi Hàn Duệ nhẹ nhàng “đi vào” người cô, Phương Thần

mới mở mắt ra.

Có lẽ do sự kích động trong khoảnh khắc ngắn ngủi, nên ánh mắt của

Phương Thần dường như rất tỉnh táo, vẫn chưa kịp nhìn thẳng vào mắt của
người đàn ông đang nằm trên người mình, thì cơn hung phấn từ một nơi sâu
thẳm trong cơ thể đã khiến cô không kìm được khẽ rên lên một tiếng, hai
tay ôm chặt lấy lưng của Hàn Duệ…

Sáng hôm sau Phương Thần ngủ dậy rất muộn, khi tỉnh dậy cô mơ màng

nghe thấy tiếng chân người bên ngoài hành lang.

Một tay Phương Thần đưa lên trán, mắt ngước lên nhìn trần nhà trong

mấy giây, sau đó mới vén tấm chăn mỏng, đứng dậy ra khỏi sofa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.