Khánh Vân
Ánh Hồng Hạnh Phúc
Chương 22
Sáng nay, Thanh Trà dậy sớm. Thấy trời đẹp nên cô nảy ra ý định chạy bộ
một vòng. Nghĩ là làm, Thanh Trà vào trong thay bộ đồ thun thể thao,
nhưng chỉ vừa mở cửa là đã thấy Hoa Phượng như đang chờ sẳn. Hai cô
dường như cùng ngạc nhiên như nhau. Hoa Phượng là người chủ động tìm
đến nhà bạn nên cô lấy lại vẻ tự nhiên mau hơn. Cô cười, hỏi Thanh Trà:
- Định đi đâu mà dậy sớm vậy?
-Tao tính chạy bộ.
-Tao chạy với mày nghen.
Thanh Trà nhìn bạn, nhận ra tính chân thật trong mắt Hoa Phượng, nên
bước lại gần, nói với vẻ xúc động:
-Thôi, tao không chạy nữa. Mình vào nhà đi. Thấy mày ăn mặc lịch sự vầy
mà đòi chạy thì chỉ một chút là nhễ nhại mồ hôi ngay, còn đẹp đẽ gì nữa.
Hoa Phượng cảm thấy rất vui vì thấy Thanh Trà trở lại như ngày xưa, một
người bạn thân, cứ như giữa hai người chưa từng xảy ra những hiểu lầm
trước đây. Cô liền đề nghị:
-Hay là cất xe rồi tao với mày đi dạo một vòng nhé.
-Cũng được. - Vừa nói, Thanh Trà vừa mở rộng cửa cho Hoa Phượng dắt
xe vào.
Hai cô gái nắm tay nhau đi chầm chậm trên lề đường. Thanh Trà lên tiếng:
-Hôm qua, tao đi vào siêu thị mua ít đồ cần dùng. Khi về, thấy cái thiệp
hồng để trên bàn, tao cứ tưởng của mày. Ai ngờ khi mở ra xem mới biết là
anh Huy cưới vợ. Ba má mày lên chưa?
-Rồi. Anh Hai tao làm biếng dễ sợ luôn. Đám cưới của ổng mà thấy ổng cứ
tỉnh bơ hà. Nhà cửa chẳng thèm dọn dẹp gì hết, làm ba má tao lên thấy vậy
cằn nhằn cho một chập, bắt ổng đi mua sơn về sơn mới lại nhà. Sáng ngay,
thấy ổng với thằng Hoàng hì hục sơn phết nhà cửa, anh Dinh cũng tới phụ
một taỵ CÁnh đàn ông đang làm việc cật lực cho kịp khô sơn, để tao còn
trang trí nữa.