ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 71

Thanh Trà nhìn Phượng, vẻ thờ ơ:
-Thế à!
Hoa Phượng gật đầu, hùng hồn:
-Ừ. Tao hứa đấy. - Rồi cô bỗng reo lên – A! Hay là bây giờ mình rủ anh
Quốc đi chung nghen. Bây giờ mày kêu anh Quốc dần mình đi chơi trước,
mai mốt tao kêu anh Dinh…
-Thôi. Không đi với ông Quốc đâu.
Thanh Trà cắt ngang làm Hoa Phượng cụt hứng. Con nhỏ này hôm nay bị
chạm mạch hay sao ấy. – Cô nghĩ thầm - Chắc nó với anh Quốc có chuyện
gì đó. Giận nhau chăng? Cô khều bạn, hỏi nhỏ:
-Mày với anh Quốc giận nhau hả?
- Đâu có. – Thanh Trà đáp tỉnh.
-Sao không muốn đi chơi với ảnh?
-Ừ. Thì…không thích.
Hoa Phượng nhăn mặt, đánh nhẹ vào vai bạn:
-Con khỉ! Hôm nay mày kỳ cục lắm đó nhé. Dở chứng vừa vừa thôi, ông
Quốc không khéo sẽ mệt vì cái tánh thất thường của mày đó.
Thanh Trà cười nhẹ:
-Vậy sao?
Nòi xong, Thanh Trà đứng dậy, đưa tay phủi những chiếc lá nãy giờ rơi
xuống trên người.
-Thôi để tao về xem mẹ tao có cần nhơ gì không, vì chiều nay bà ấy đi dự
tiệc ở nhà người bạn.
Hoa Phượng nghe Thanh Trà nói thế cũng đứng lên:
-Vậy hả? Ừ. Thì mày về đi. Chắc thế nào bác cũng sai mày chở đi rồi đón
về nữa đấy.
-Chắc vậy.
Thanh Trà cười, bước đến góc sân, nơi dựng chiếc xe. Trước khi đẩy xe ra
khỏi cổng. Thanh Trà còn quay lại nói với Hoa Phượng:
-Mày nhớ là đã hứa rồi đây nhé. Anh Dinh về là phải rủ tao đi coi ca nhạc
đó.
Hoa Phượng gật đầu, cười tươi, rồi đứng nhìn theo cho đến khi cô bạn rẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.