ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 74

-Cha! Lâu quá mới gặp anh Dinh đấy nhé.
Công Dinh đang cười với Thanh Trà, bỗng thấy đàng sau cô là ông Thịnh
cũng vừa ra tới.
-Thưa ba.
Thấy Dinh, ông có vẻ ngạc nhiên:
-làm gì đứng ngoài này vậy?
Đạ. Đâu có gì. Con vừa mới tới thôi.
Quay sang Hoa Phượng đang đừng xớ rớ, Dinh bảo:
-Em lấy xe đi rồi về. Ba à! Để con đưa Phượng về nhà cô ấy trước, một
chút con sẽ gặp ba ở nhà nhé.
Ông Thịnh gật đầu, bước đến chiếc xe hơi vừa trờ tới ngay trước cổng. Anh
tài xế bước xuống, mở cửa xe cho ông vào. Khi xe chạy đến gần chỗ Hoa
Phượng và Công Dinh đang đứng thì bổng ngừng lại, ông Thịnh quay kính
xe xuống, thò đầu ra bảo Dinh:
-Tối nay, con đưa Hoa Phượng về nhà ăn cơm nhé. Ba đợi đấy.
Ông nói xong, chiếc xe chạy thẳng. Công Dinh quay sang nhìn Hoa
Phượng, mỉm cười. Đôi mắt vừa đen vừa sâu của anh càng long lanh trong
ánh nắng của buổi chiều rực rỡ.
-Sao em? Có nghe ba anh nói gì không? – Dinh hỏi cô.
-Có. – Hoa Phượng hơi e thẹn.
-Vậy là bữa nay mình không đi chơi đâu hết nhé. Phải về nhà anh trình
diện. Có lệnh rồi đấy.
Bỗng có tiếng của Thanh Trà xen vào:
-Chắc là tui phải đi nhờ ai khác rồi. Chứ coi điệu này thì chắc cô bạn thân
không còn muốn chở tui về nữa rồi.
Công Dinh quay sang nhìn Thanh Trà và anh hiểu ngay:
-A! Vậy là hôm nay Trà đi chung với Hoa Phượng hả?
-Chứ còn gì nữa. Anh không thấy nãy giờ tui đứng chong ngóc chờ hay
sao?
Hoa Phượng thì mải lo mừng rỡ khi thấy Dinh, lại còn chuyện gay cấn
nóng hổi là cái lệnh triệu tập của ông Thịnh, nên cô quên bẳng luôn việc
phải chở Thanh Trà về, vì hồi sáng Trà đi quá giang xe của cộ Hoa Phượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.