ANH HÙNG CA - Trang 127

đèn lồng có một quầy hàng nhỏ, bên trên bày đầy những con rối đan xen,
hết sức đáng yêu, chính là loại con rối được làm phỏng theo hình dáng của
gấu trúc.

Chủ nhân của quầy hàng đó thoạt nhìn hãy còn rất trẻ, chỉ khoảng trên

dưới hai mươi, trên người mặc một chiếc trường bào màu xanh, ăn vận theo
lối thư sinh. Nếu không vì gã cài chiếc quạt xếp ở sau gáy, trông bộ dạng có
mấy phần vô lại thì quả thực là một vị thư sinh tuấn tú. Gã nheo mắt lại,
ung dung ngồi trên một chiếc ghế nhỏ phía sau quầy hàng, chẳng chào mời
gì hết. Dường như phát hiện ra ánh mắt của Tiểu Trúc, gã lập tức đứng bật
dậy, hưng phấn cười nói với nàng: “Xin chào cô nương, đây là giống thực
thiết thú

[4]

nổi danh ở đất Thục đấy, cô nương có muốn qua đây xem một

chút không?”

[4] Thực thiết thú tức là con thú ăn sắt, một tên gọi khác của gấu trúc.

Tiểu Trúc còn chưa trả lời thì vừa hay có một vị đại thẩm mặc áo màu

lam in hoa bế theo một đứa bé đi ngang qua, nghe thấy lời mời gọi của vị
thư sinh nọ thì đưa mắt liếc nhìn những con rối bày trên quầy hàng, đoạn
phỉ phui nói: “Phì, thứ con rối xấu xí thế này dù có cho không ta cũng
chẳng thèm! Màu sắc gì mà toàn đen với trắng, chỉ nhìn thôi đã thấy xui
xẻo rồi!”

Nghe thấy những lời này, người chủ quầy không hề giận dữ, chỉ mỉm

cười ngồi trở lại chiếc ghế nhỏ, vắt chân chữ ngũ và lấy chiếc quạt cài sau
gáy ra mà ung dung phe phẩy. Nhưng lời chê bai của vị đại thẩm kia lại
khiến cho Tiểu Trúc cảm thấy rất khó chịu, vì sư phụ nàng chính là gấu
trúc. Tuy biết rõ cái đạo lý “miệng mọc ở trên mặt người ta, người ta muốn
nói thế nào thì nói”, nhưng nàng vẫn không kìm được cất lời phản bác: “Vị
đại thẩm này nói như vậy là không đúng rồi, trên đời chín người mười ý,
mỗi người có một sở thích riêng, cứ như cháu thấy thì con người thực thiết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.