ANH HÙNG CA - Trang 136

tay một cái, ngọn lửa liền phun ra từ đầu mũi thương và tràn về phía đám
đông. Nói thì chậm nhưng việc xảy ra rất nhanh, đột nhiên lại có một tấm
bùa màu trắng khác làm nổi lên một cơn mưa tuyết giữa không trung, sau
đó những bông tuyết nhanh chóng ngưng tụ lại thành một bức tường chặn
trước ngọn lửa, có điều chỉ sau nháy mắt đã bị đánh tan.

Những mảnh băng vụn từ trên trời rơi xuống, mang theo ngọn lửa màu

xanh lam còn chưa tắt hẳn, tựa như pháo hoa nổ tung giữa màn đêm. Cảnh
tượng này tuy rất đẹp nhưng những mảnh băng vụn lại tựa như mưa đã rơi
rào rào xuống đầu mọi người, gây ra một cơn hỗn loạn. Những người đi
đường chẳng còn lòng dạ đâu mà ở lại xem ảo thuật nữa, vội vàng tản đi
hết, chỉ có duy nhất một cái bóng gầy guộc là vẫn đứng nguyên chỗ cũ.

Quy Hải Minh lạnh lùng đưa mắt nhìn người đó, thấy đối phương vận

một bộ trường bào màu đỏ thẫm, mặt mày ưa nhìn, phong thái tao nhã, tay
trái cầm bút sắt, tay phải cầm mấy tấm bùa, chính là đại đệ tử của Xích Vân
lâu mà lúc trước đã từng xông lên núi Thanh Xuyên - Tất Phi. Vừa rồi
người sử ra chiêu Thiên Tuyết Hàn Sương đó ắt hẳn cũng chính là y.

Tất Phi đưa mắt liếc nhìn hai người Quy Hải Minh và Tiểu Trúc, ôm

quyền hành lễ, nói: “Hai vị, tại hạ biết là giữa hai bên chúng ta đã có thù
oán từ trước, hôm nay đường hẹp gặp nhau, khó tránh khỏi một phen ác
chiến. Nhưng thực không dám giấu, bọn tại hạ còn có việc quan trọng,
không muốn gây sự, mong hai vị tạm thu lại địch ý, chúng ta từ biệt tại
đây.”

Dứt lời, y xoay người lại nhìn đám đệ tử của Xích Vân lâu, nói một câu:

“Lùi lại”, sau đó dẫn người rời đi. Đáng tiếc, y tuy phong thái phi phàm
nhưng chân trái lại có tật, cứng đờ lê trên mặt đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.