ANH HÙNG CA - Trang 139

Tiểu Trúc ngó nhìn Quy Hải Minh bên cạnh mình, thấy y sắc mặt âm

trầm, không nói một lời, bèn liếc nhìn gã đệ tử đang quát mắng kia, chợt
nói: “Thế các ngươi thì sao? Các ngươi tàn sát yêu linh trong thiên hạ, dùng
nội đan của yêu linh chế tạo phong ấn nơi Đông Hải, hành động này có
khác gì việc luyện chế Thiên Anh huyết?”

“Ăn nói quàng xiên! Tru yêu tạo phong ấn là để bảo vệ Thần Châu, cứu

giúp chúng sinh trong thiên hạ, há có thể mang ra so sánh với hành vi của
đám tà ma ngoại đạo!” Gã đệ tử đó cả giận nói.

“Lẽ nào yêu linh dị thú thì không phải là chúng sinh trong thiên hạ ư?”

Tiểu Trúc hỏi ngược lại. “Sư phụ ta nói không sai, xét cho cùng thì vẫn là
“phi ngã tộc loại, kỳ tâm tất dị”. Các ngươi dùng nội đan của yêu linh để
tạo phong ấn, chưa từng cảm thấy áy náy chút nào. Còn yêu linh dùng trẻ
sơ sinh chế thuốc, tất nhiên cũng chẳng cần áy náy. Trong việc này, có ai là
tàn nhẫn hơn ai, có ai là chính nghĩa hơn ai đây?”

Gã đệ tử kia mặt mũi đỏ bừng, xem chừng định xông đến đánh một trận,

bỗng Tất Phi khẽ thở dài, nói: “Đừng tranh cãi nữa. Hiện giờ đã biết được
kẻ ra tay là ai rồi, nhiệm vụ cấp bách nhất của chúng ta chính là tìm kiếm
tung tích của ả yêu nữ đó rồi cứu những đứa trẻ sơ sinh kia về.”

“Đúng vậy, chúng ta nên lấy đại cục làm trọng.” Lận Bạch Trạch vội

vàng nói chen vào, sau đó ngoảnh đầu nhìn các sư đệ của mình, lớn tiếng
quát: “Các ngươi còn ngây ra đó làm gì? Mau đi tìm người thôi! Tất huynh,
ta sẽ dẫn theo người của Thập Phương điện đến mé đông trấn tìm kiếm, lát
nữa chúng ta hội họp với nhau sau.”

“Cảm phiền Lận huynh.” Tất Phi gật đầu, nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.