ANH HÙNG CA - Trang 140

Lận Bạch Trạch nháy mắt ra hiệu với các sư đệ của mình rồi lập tức dẫn

người rời đi. Tất Phi thì quay sang nói một tiếng: “Cáo từ” với Tiểu Trúc,
sau đó liền cùng các môn nhân của Xích Vân lâu đi về phía đông của Bạch
Hà trấn để tìm kiếm manh mối. Có điều chân của Tất Phi có tật, do đó đi
chậm hơn các sư đệ của mình một chút. Còn Tiểu Trúc và Quy Hải Minh
thì tiếp tục đi tìm Mặc Bạch, nhưng chính vào lúc này, từ nơi góc đường
chợt vang lại tiếng gào khóc thê lương: “Con của ta ơi! Đứa con đáng
thương của ta ơi…”

Ba người Tiểu Trúc, Quy Hải Minh và Tất Phi lập tức lao về hướng phát

ra âm thanh, liền nhìn thấy một vị đại thẩm mặc áo đồ in hoa màu xanh lam
đang ngồi ở cửa mà gào khóc không ngừng. Người này không phải ai khác,
chính là vị đại thẩm đã từng chê gấu trúc khó coi khi nãy. Tất Phi vội vàng
bước tới dò hỏi, chỉ nghe vị đại thẩm đó vừa khóc thút thít vừa nói: “Con
của ta bị bắt… bắt đi rồi, ta phải sống thế nào đây…”

Không ngờ chỉ sau chưa đầy nửa canh giờ mà đứa bé vừa có duyên gặp

mặt một lần đó đã gặp phải tai họa, Tiểu Trúc dịu giọng cất lời an ủi: “Đại
thẩm đừng khóc nữa, rốt cuộc là ai đã bắt con của đại thẩm đi vậy?Người
đó đi về hướng nào?”

Vị đại thẩm đó dường như chẳng thể nói năng được nữa, chỉ giơ bàn tay

run lẩy bẩy chì về phía nam. Tiểu Trúc tuy xót thương đứa bé đó nhưng
cũng rất lo lắng cho sư phụ Mặc Bạch, sợ y bây giờ chỉ có một mình, nhỡ
bị người của Tru Yêu tứ phái bắt gặp ắt sẽ nguy to. Nàng liền kéo tay áo
Quy Hải Minh, cùng y đi qua một chỗ cách đó chừng mấy thước, đoán
chừng Tất Phi không nghe được gì nữa mới nhỏ giọng nói: “Rắn con ca ca,
muội rất lo sư phụ sẽ gặp phải người của Tru Yêu tứ phái. Bây giờ huynh
hãy giúp muội đi tìm sư phụ, còn muội sẽ cùng Tất Phi đi tìm đứa bé kia,
vậy có được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.