ANH HÙNG CA - Trang 192

Hóa Xà dù đã trúng phải Phược Giáp thần phù nhưng vẫn cố gắng lê

thân mình về phía Chung Vô Gia. Theo động tác của nó, những sợi dây do
Phược Giáp thần phù tạo ra lại càng thít chặt vào người nó hơn, khiến nó
như bị cắt rời thành mấy đoạn, vảy rắn cong lên rồi rơi xuống lả tả, đi qua
nơi nào là để lại một mảng màu trắng ở nơi đó.

Trong mắt Chung Vô Gia thoáng qua mấy tia ảm đạm, khuôn mặt tuyệt

mỹ trở nên lạnh tựa băng sương, đằng sau đôi mày nhíu chặt dường như ẩn
chứa sự giận dữ tột cùng. Ả không nhìn Tất Phi thêm lần nào nữa, chỉ phất
mạnh tay áo một cái, thân hình hóa thành một làn khói xanh, chẳng bao lâu
sau đã biến mất về phía chân trời. Còn con Hóa Xà kia thì mở to đôi mắt đỏ
ngầu như bảo thạch, lẳng lặng nhìn theo bóng dáng đang rời đi của Chung
Vô Gia, rồi ngọ nguậy thân hình đi theo hướng đó một cách chậm rãi
nhưng kiên định.

Giữa rặng núi biếc xanh, mọi thứ rốt cuộc đã bình lặng trở lại. Nhưng

các xác chết trên mặt đất vẫn đủ khiến cho người ta hiểu rằng nơi này vừa
mới xảy ra một phen ác chiến.

Tất Phi buồn bã đưa mắt liếc nhìn thi thể của các đồng môn xung quanh,

một lát sau liền chống tay phải xuống đất, cố gắng đứng dậy. Nhưng theo
sau động tác này, vết thương trên chân phải y liền bị vỡ, máu tươi tuôn ra,
nơi ngực trái bị Sí Hóa phù đánh trúng còn sục sôi khí huyết. Tất Phi đưa
tay trái ôm ngực, cúi đầu nở một nụ cười gượng gạo với Tiểu Trúc, miễn
cưỡng nói: “Nguyệt cô nương, xin lỗi, tại hạ thật sự không cầm cự nổi nữa
rồi…”

Hơi thở yếu dần, Tất Phi rốt cuộc hơi loạng choạng, sau đó ngã gục

xuống đất. Tiểu Trúc vốn trúng phải kịch độc, lúc này nhìn thấy Tất Phi
trọng thương hôn mê thì hết sức nôn nóng, không kìm được phun ra một
ngụm máu đen. Đúng vào khoảnh khắc sắp mất đi ý thức, hai mắt dần trở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.